Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Khoảng cuối tháng 7, trong thời gian một tháng làm bạn trai cô ấy. Lúc này chúng tôi đang hì hụi tìm chỗ học thêm Hóa, Lý (Hóa thì tôi tìm được một nơi đó là thầy Hóa nổi tiếng ở SG mà tôi quên mất tên rồi, còn Lý thì tôi không học chung vì do đám bạn lớp 12 rủ đi chung nên tôi khước từ).

Tôi nhớ lần thứ 4 hay thứ 5 chở T đi bằng xe đạp, tôi vô ý hỏi một câu khiến tới bây giờ khi nhắc lại cả hai đều bật cười. Lúc này đang chở T đi bằng xe đạp dạo loanh quanh.

- Tôi: À em, anh có một thắc mắc! Nhỏ giờ ba má có tập xe đạp cho em không?

- T: Có! Hồi bé xíu đạp bằng xe con nít ba bánh đó anh. Có sao hông?

- Tôi: Thế em biết lái xe đạp không?

T im ru không trả lời. Tôi vừa đạp vừa cười:

- Tôi chọc: Ha ha ha ha! Anh biết mà, đa số mấy em nhà giàu không bao giờ biết đi xe đạp, thế mà đi được xe máy hay thật.

- T phân trần: Tại em sợ té, bị thương. Ba má không cho chứ không phải không muốn tập.

- Tôi: Thế mấy bữa nữa anh tập cho nhé. Đảm bảo 1 ngày biết chạy ngay.

- T vội vã hỏi: Có té không?

- Tôi đáp: Không té sao chạy được!

- T xua tay lắc đầu: Vậy không tập đâu.

- Tôi: Lo gì, anh có cách.

- T hỏi bán tính bán nghi: Thật không?

- Tôi: Thật! Mai anh qua nhà tập cho ha.

- T rụt rè: Nhưng em vẫn sợ....

- Tôi nói tự tin: Có anh đảm bảo mà còn sợ gì. Anh có cách làm em té không chảy máu cũng không đau, cùng lắm là dơ quần áo xíu thôi!

- T xuôi theo: Ok! Anh nói thế em cũng tạm tin.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Em, nước mắt và mưa
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện