Logo
Trang chủ
Chương 3

Chương 3

Đọc to

Một tháng sau khi chia tay, tôi vẫn thường xuyên tới quán nhưng không gặp em. Tôi đã lo liệu mình còn gặp được em không? Hay tôi lại mù quáng vì tình yêu sét đánh lần nữa?

Nhưng lần này sau nhiều ngày cần mẫn chờ đợi, tôi đã gặp lại em và lần này nó đúng là duyên tới. Em không đi cùng với 2 thằng bảo vệ, nhìn mặt em lo lắng cứ xoay qua xoay lại như muốn tìm kiếm chỗ ngồi lý tưởng (chỗ em hồi trước đã bị tôi chiếm rồi); tôi đoán chắc em trốn nhà hoặc lén học về để ra đây.

Tôi vẫn làm như vô tình không nhìn thấy em, vì lúc ấy tôi đã kéo nón che mặt, đeo tai nghe nên từ cửa vào rất khó nhìn được. Em lướt qua tôi rồi đột nhiên khựng lại, vỗ vai tôi một phát làm tôi giật mình. Em cười khúc khích rồi ngồi ngay vào chỗ đối diện.

- Em hớn hở mở lời chào hỏi: A! Chúng ta gặp lại nhau, anh hùng rơm!

- Tôi hơi sượng: Hả? Gì mà anh hùng rơm thế tiểu thư?

- Em thích chí nói: Hành động vài tháng trước với chú Tư. Một hành động rất ư là anh hùng nhưng hơi bị khác người.

- Tôi: Gặp nhau không chào hỏi mà đã lôi chuyện xấu ra để làm quà ư?

- Em cười khúc khích: Ít ai biểu hiện như bạn cả. Tớ thấy lần đầu đấy.

- Tôi đổi đề tài đáng sợ này ngay lập tức: Thôi đừng nhắc lại nữa. Gặp nhau lần nữa xem như có duyên. Vậy hôm nay mình đãi được không?

- Em cười thật tươi cùng giọng trêu chọc: Thế thì hôm nay bạn lỗ vốn rồi!

Rồi quay sang chị bồi bàn hét một hơi mười mấy món kem lẫn nước uống.

- Tôi hả họng, trừng mắt nhìn em lẩm bẩm: Trời ơi! Dính phốt!

- Em thoáng nghe được: Cậu vừa nói gì? Dính cái gì cơ?

- Tôi ậm ừ cho qua chuyện: À à từ lóng...

- Em gặn hỏi: Nghĩa là sao?

- Tôi: Là đen đủi!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Vợ Xâm Hình, Hổ Báo, Nhưng Rất Chung Tình
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN