Tôi cũng im lặng cúp máy, tôi đã đoán được 90% ai là người chỉ điểm sau lưng mình chính là T. Tôi mới đầu giận điên lên vì tôi rất ghét bị ai nói xấu sau lưng, hoặc chỉ điểm nơi tôi đang chơi game nhưng nghĩ lại thì tôi thấy mình sai, sai rất nhiều: tiền không phải do tôi làm ra mà phung phí, thứ hai T và má chỉ muốn tôi tốt thôi, thứ ba tôi nghiện game nên hành động đó là sai lầm. Nên sốc lại tâm trạng đợi má tới khuyên giải. Đúng như dự đoán má tới khuyên tôi nên học, và không hề đề cập tới việc tôi trốn học đi chơi. Tôi chỉ ậm uh cho qua chuyện để má về nhà ngủ, vì tôi biết bây giờ nếu rướn cổ lên cãi thì thế nào cũng xảy ra chiến tranh và má sẽ lôi T lên; như thế tôi sẽ càng giận cô ấy và phá hơn như trước. Tôi im lặng nghe từng câu nói của má nhưng không bỏ trong đầu vì trước giờ nói như thế tôi toàn bỏ ngoài tai (tính xấu thứ hai rất cứng đầu, cố chấp, chỉ thích làm theo suy nghĩ của mình).
Đợi má về ngủ khoảng một tiếng, nhìn đồng hồ 12h đêm. Tôi đắn đo có nên gọi lại cú điện thoại đó để xác nhận chắc chắn có phải là T không? Rồi tôi cũng làm việc ấy.
Reng... reng... reng (tiếng chuông vang lên khoảng 20s thì có người bắt máy)
-T nhấc máy trả lời: Dạ cô gọi con?
-Tôi hỏi: Em hả?
-T giọng sợ hãi khi nghe giọng tôi: Ơ anh!
-Tôi gằn giọng: Uh! Anh đây!
-T cố gắng nói qua chuyện: Sao di động anh không gọi. Gọi điện thoại nhà chi vậy?
-Tôi: Hì hì! Hèn chi cả tháng nay anh đi đâu cũng bị phát hiện. Em giỏi đấy.
-T: Anh nghe em nói? Em....
-Tôi cắt ngang: Em có biết tính anh không? Anh nghĩ em hiểu rõ vì cả 2 tháng quen anh; em phần nào hiểu rõ anh là một thằng thế nào. Anh cực kì ghét ai nói xấu sau lưng anh... thà nói thẳng mặt anh không thì thôi, còn nếu dể anh nghe được thì....
-T cắt ngang giọng năn nỉ: Em xin anh đấy! Anh nghe em đi!
-Tôi: Ok! Em muốn nói gì thì nói nhanh không anh cúp máy.
-T: Em chỉ quan tâm anh thôi. Em cũng như má anh đều lo lắng, quan tâm tới tương lai anh. Sao anh lại hủy bỏ tuổi trẻ để làm chuyện vớ vẩn. Em muốn anh đi học chung thì anh lại bảo không tự do. Anh tự do thì lại trốn học đi chơi. Người có lỗi không phải em, mà là anh... anh xem lại bản thân mình xứng đáng để em yêu, hay má anh tự hào chưa? (T khóc nấc trong máy)
Tôi im lặng... im lặng nghe từng tiếng nấc, tiếng khóc cô ấy. Tôi chợt nhận ra: "Đúng mình sai, mình đã sai nhưng cái tôi của tôi lại thì khác, nó không cho tôi suy nghĩ đúng". Thế là tôi đã có quyết định sai lầm thứ nhất trong tình cảnh này.
-Tôi gằn giọng: Thì sao? Trước giờ anh thích làm thế? Em đâu phải người đi với anh suốt đời đâu, em chỉ là con ngốc bị anh lừa thôi. Em chưa hiểu được anh nhiều đâu, anh đã nói cho em ngay lần em bảo em thích anh. Anh đã bảo em hãy suy nghĩ kĩ, đừng....
CHÁT... Tôi bị ăn một cú tát, quay lại thì ra là má tôi. Tôi không ngờ má chưa thức mà còn nghe được cuộc nói chuyện giữa tôi và T.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Phong Thần Bảng (Phong Thần Diễn Nghĩa)