Sau lần gặp gỡ em, tôi đúng như một thằng ngớ ngẩn, lúc nào cũng nhung nhớ từng cử chỉ, ánh mắt, lời nói của em.
Thế rồi, với bản năng của một thằng cao thủ sát gái, tôi đã lập ra một kế hoạch cực kì tuyệt vời... nhưng nhìn lại cứ y như một thằng ngu mới vào nghề tán gái (BÁCH NHỤC).
Cũng như bao thằng say mê gái, tôi cũng trồng cây si nhà nàng, xem địa hình xung quanh. Lần đầu tới nhà em, cái mà đầu tiên đập vào mắt là nhà 5 tầng, hồ bơi, cây cối loạn xà ngầu nhưng rất mát mẻ, trong nhà 1 xe hơi, 2 xe máy, 1 xe đạp.
Lướt qua 2, 3 lần thì càng lúc càng thấy hồi hộp; đại gia kiểu này khó với à nha. Thôi kệ, vì lỡ dính ái tình rồi làm liều thôi, ông cha ta có câu: "Làm liều ăn nhiều". Vì châm ngôn tiến thôi.
2 tuần sau, vào một ngày tháng 7! Lúc này đang học thêm đầu hè lớp 12. Hôm ấy tôi quyết định cúp học, để làm công tác tư tưởng... ngồi net từ 10h sáng tới 7h tối.
Tính tiền, ló đầu ra xem trời tối chưa? Oh! Tốt quá, giờ này tối om om, đúng gần chắc gì thấy mặt. Thế là nhắn tin nặc danh bảo em ra cổng có người đợi. Thế là tôi nhảy lên xe đạp, phóng như một thằng điên cho mồ hôi toát hết người.
Vậy mà tới nhà em cũng gần 7h20, đúng theo kế hoạch. Thấy em đang lóng ngóng đứng nhìn qua nhìn lại thật tức cười. Đội nón lên, bỏ áo ngoài quần, thẳng tới chỗ em, thắng xe một phát và nhắm ngay chỗ tối góc khuất rồi dừng.
- Tôi tươi cười chào hỏi: Ái chà! Xin lỗi bạn. May quá đang bị lạc mà có người đứng thế này tiện quá! Trong lòng thầm chửi: "Mọe nó chứ! Cái khu nhà giàu này tìm thấy được đứa nào đứng ngoài đường tao chết liền."
- T hốt hoảng: Ối! Bạn làm tôi hết hồn.
- Tôi: Xin lỗi, xin lỗi! Tại mình mê game về trễ, đành đi đường tắt mà quên mất là lâu nay không đi qua.
- T trợn mắt lên nghi hoặc: Nghe giọng quen ta?
- Tôi thầm nghĩ: "Chết mẹ! Lộ tẩy sao ta", đành đổi giọng thở hồng hộc: Giọng giống nhau nhiều mà... Hộc... hộc. Bạn chỉ giùm mình cái ra đường XXX này quẹo trái hay phải vậy? Mình nhớ là chạy thẳng là ra đúng ko vậy?
- T nhìn mình chăm chú rồi cười sặc sụa: Anh K! Anh đùa em dai quá nha. Anh định giở trò mù đường để kiếm chuyện hả?
- Tôi im lặng rồi thở dài: Công nhận em tinh thiệt! Anh đổi giọng thế mà em vẫn nhận ra.
- T vênh mặt: Không phải giọng mà là cái dáng đứng của anh!
- Tôi ngạc nhiên: Dáng? Anh thấy bình thường mà ta.
- T nguýt môi: Xời xời! Dáng đi đứng cao ngạo của anh nhìn cái biết ngay. Khó lẫn lộn lắm. Mà tự dưng gọi ra chi vậy ?
- Tôi trả lời kèm theo nụ cười: Mai ra quán cafe hôm bữa được không? Nhân tiện trả tiền chỉ đường.
- T đăm chiêu: Không biết nữa! Nhà em khó lắm. Để em xin rồi nói sau nha!
- Tôi: Ok! Anh về đây, vào nhà đi! Xớ rớ ngoài đường giờ này bọn nào bắt cóc tống tiền thì lời to.
- T lườm phát chết người: Xì! Dám không. Nhìn thấy con Zếc ko? (Em vừa nói vừa chỉ vào nhà). Đó hai con to to đó. Thấy chưa anh?
- Tôi suýt xoa: Ôi hai con becgie luôn. Trông đẹp nhể? Thôi anh về. Nếu đi được gọi anh 11h trưa nhé! (Vẫy tay chào T rồi nhấn bàn đạp không quên liếc lại xem T vào chưa)
- T cũng vẫy tay nói với theo: Vâng! Về cẩn thận nha anh!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Mượn Kiếm