-Tôi khẽ cốc đầu cô ấy: Ngốc lắm! Anh và em thuộc về hai thế giới khác nhau. Cần thời gian dài hơn để hai gia đình quen vụ ấy. Em hiểu không?
-T: Chút chút! Nói rõ hơn đi anh.
-Tôi: Em thử nghĩ! Nếu ba má biết em yêu một thằng đầu đường xó chợ, nhà nghèo, lại lông bông, tương lai không mấy sáng sủa. Liệu ba má em chấp nhận không? (Đây là lý do mà sau này chính tôi suýt phải chỏng gọng trước tình địch đầu tiên. Các bạn sẽ biết sau.)
-T: Nhưng em yêu anh, em không quan tâm.
-Tôi: Em không nhưng anh thì có. Thế em chịu nổi đau khổ, khi em không được nhìn mặt anh lần nữa không?
-T: Em không biết. Anh tính thế nào em theo kiểu ấy.
-Tôi: Vậy quyết định rùm beng vụ chia tay cho má anh biết nhé. Còn phần em thì bí mật nói cô Y đừng tiết lộ, ba má em có nhà thì bảo anh là bạn thân hoặc đại loại bạn em nhận kèm học ở nhà. Em thấy vậy được không?
-T: Em thì không sao nhưng anh khổ đấy. Má anh chắc chắn chửi anh chết.
-Tôi: Khỏi lo! Anh quen rồi. Thôi vào nhà, mưa cũng tạnh rồi. Ngồi nữa nước đóng băng thành đá mai có hai pho tượng đấy.
Tôi vừa nói vừa cù khẽ vào eo em làm em cười khúc khích.
-T giở giọng lần hai: Cõng em vào phòng luôn đi, chân em tê rồi nè.
-Tôi trêu: Lại kiếm chuyện nãy giờ anh mới là thằng tê đây này. Nguyên con gấu mập bự thù lù ngồi trên chân tiếng đồng hồ.
-T vừa chọt vừa giả dọng dỗi: Ai là gấu mập?
-Tôi: Thôi nhột quá! Đứng lên mới cõng được chứ.
Tôi cõng T lên tận phòng rồi kiếm cớ chuồn vì nếu sớ rớ ở lại một lục thế nào cũng có chuyện. Nhất là khi nhìn vào bộ quần áo dính nước mưa bó sát vào người của em nó khiến tôi không thể kìm chế bản năng sinh tồn trỗi dậy. Mặc kệ T năn nỉ, chèo kéo... lủi luôn về nhà . Hậu quả sốt thật, tắm mưa từ 8h30 tới 11h30 đêm mà còn phơi cho gió thổi khô quần áo thì trâu bò cũng phải gục.
Thế là kết thúc một đoạn sóng gió đầu tiên giữa tôi và T, có quá nhiều thứ khiến tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc ngày đó. Lâu lâu ngồi kể lại, chính T còn nhớ rõ hơn tôi, em nhớ từng chữ, từng lời của tôi, ngay cả hành động, cử chỉ cả hai.
Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Thoại Chi Hậu