- T trả lời: "Chú Hùng (chú Tư) không đơn thuần là bảo vệ mà là em ruột của ba em. Do hồi xưa làm ăn chung (blah, blah về gia phả. Cái này không quan trọng nên không viết, sau này từ từ cũng biết)."
- Tôi hiếu kì: "Thế chú Tư có tiếng nói trong nhà em phải không?"
- T: "Ba má em nghe theo một phần. Nhiều lúc chú góp ý là làm theo luôn."
- Tôi cười lớn: "Có đồng minh rồi. Vụ này để anh lo."
- T thấy tôi tìm cách em hỏi vồn vã: "Kể em nghe chi tiết."
Tôi luyên thuyên gần 15p để giải thích này nọ rồi kế hoạch cho em, em nghe xong cười rạng rỡ và vui tươi trở lại. Ngồi chán chê rồi lại kéo nhau đi ăn gỏi cuốn, bánh tráng trộn... nói chung là tống hầm bà lằng nhằng trong bụng. Kết quả hôm ấy Tào Tháo gọi tên em trong đêm tới 4 lần và sáng phải ra hiệu thuốc năn nỉ con mụ y tá xấu éo đỡ được mà khi mua phải khen: "Hôm nay chị đẹp thế? Sao chị có cái áo hở ngực nhìn hấp dẫn nhể? Chị có cái màu son môi gợi tình dữ ta!" nó mới chịu bán thuốc berberine (thuốc đau bụng).
Để tả sơ con mụ y tá ấy cho các bạn hình dung nhé: tuổi ngoài 27, vừa xấu, vừa đen, mặt như con ếch, lại còn ngắn một mẩu 1m46 thì phải, người như thùng phuy 3 vòng chắc trên 100. Mỗi lần mụ ấy thấy tôi cứ chớp mắt, đá lông nheo, cười duyên; rồi quẩy mông vào lấy thuốc là mỗi lần tôi được luyện thần kinh thép để khỏi ói, khỏi cười... mụ ấy thấy được thì xác định khóc cả ngày. Mà mụ ấy chỉ kết mấy thằng trẻ, khổ thân thằng nào dính mụ thì cứ xác định đi đêm có ngày nát bét cả thằng anh lẫn thằng em.
Mua thuốc về cứ nghĩ tới mụ ấy mà vừa ói vừa chửi. Không vì anh Tào Tháo hỏi thăm thì giờ đây đâu phải ói thêm phát nữa. Cái bụng ở đường dưới đã thông thoáng mà sáng sớm lại được mụ y tá giúp thông đường trên, không có cái khổ nào bằng cái khổ này. Thôi kệ vì mục tiêu được ba má em cho phép qua nhà nên đành cắn răng, nuốt cơn ói đang trào ngược vào lại bao tử.
Đang lan man nghĩ vẩn vơ sáng ăn cái gì thì T gọi.
- T hối: "Anh qua nhà em liền. Chú vừa từ nhà em về."
- Tôi: "Ok! Anh qua ngay, theo kế hoạch em giữ chân chú ấy lại tới khi anh qua."
- T: "Nhanh nha! Em chỉ cầm chân được 15p thôi đó!"
- Tôi: "Rồi anh thay đồ xách xe qua liền."
Thôi chán nói luôn kế hoạch: gặp chú Tư, năn nỉ chú Tư bảo tôi là thằng cháu nhà người quen cùng tuổi với T và chú Tư nhờ ba em cho qua nhà em để em kèm học. Nói chung là thế và chắc thành công 80%, nếu không được thì... hè hè hè! Lôi ra mà nhậu, kiểu gì không được.
Đề xuất Tiên Hiệp: Thiên Đạo Đồ Thư Quán (Dịch)