Logo
Trang chủ
Chương 97

Chương 97

Đọc to

Cô ấy tặng tôi cái hôn nồng cháy nhất có thể rồi nháy mắt bước vào nhà... Ôi cảm giác ấy nhắc lại vẫn còn lâng lâng tới tận giờ. Trên đường về nhà cứ mỉm cười lại nhớ tới trò tôi bày ra. Về nhà vừa thay quần áo thì T nhắn tin: "Cám ơn anh. Valentine tuyệt vời nhất anh tặng cho em. Em mãi không bao giờ quên."

Cả T và tôi đều vào đại học, thời gian dành cho nhau tuy nhiều nhưng có một biến cố làm chúng tôi chia tay rồi quay lại. Nên tôi quyết định làm một trò nữa tặng cho T. Đó là ngày thứ bảy 14/2/2009. Tôi xin phép nhà T chở cô ấy đi Vũng Tàu 2 ngày cuối tuần.

Tối thứ sáu, tôi chở cô ấy tới khách sạn nơi đã đặt trước. Với sự viện trợ chi phí của ba T, tôi dư dả tiền để làm mọi thứ tôi muốn. Nên tôi đã thuê cả một hội trường thật lớn để dành một khoảng trống riêng cho T. Tôi đã tốn rất nhiều công sức để ghép những tấm hình đẹp nhất của cô ấy mà tôi phải chụp lén hoặc xin phép hoặc lượm lặt từ bạn tới album ảnh đi chơi.

8h30 tôi dẫn T tới hội trường, nhờ người đặt cho T chỗ ngồi gần sân khấu nhất và khách cũng tới khá nhiều. Theo dự kiến 9h sẽ là live show ca nhạc nhưng tôi đã nhờ dời lại 10 phút chỉ vì muốn T bất ngờ.

Mọi chuyện như dự kiến, T lại bất ngờ vì hình ảnh cô ấy lại trên màn hình lớn kèm theo bài nhạc "My love" - Westlife.

(link youtube)

Cô ấy lại một lần nữa xúc động, òa khóc đợi hết bài nhạc; cô ấy vội vã đứng lên tìm kiếm tôi. Và tôi lặng lẽ từ sân khấu bước ra với bó hoa hồng 12 bông như năm trước. Tôi bước xuống phía T đưa hoa và nói thật nhẹ nhàng đủ để T nghe:

"T à! 1 năm qua, quá nhiều trải nghiệm giữa anh và em. Em đã có nhiều bài học về cuộc sống, anh cũng có bài học về tình yêu. Một đoạn tình cảm nứt vỡ rồi lại hàn gắn nó lại cho anh biết. Em vẫn là người thích hợp nhất với anh. Một lần nữa anh muốn nói: "T! Anh yêu em."

Lúc ấy đèn lại mở lên, mọi người xung quanh nhìn T một cách ngưỡng mộ và vỗ tay chúc mừng chúng tôi. Tôi và T bước ra ngoài hội trường để lại sự hạnh phúc, ngọt ngào. Tôi và T vẫn còn đang rất bối rối vì vụ chia tay khủng khiếp năm vừa rồi nên cả hai chưa hòa hợp được.

Dẫn T dạo vòng vòng gần biển, rồi cõng T một đoạn tới khúc vắng vẻ và cảnh đẹp. Cả hai ngồi tâm sự.

- T lên tiếng: "Anh này. Cho em xin lỗi vì những gì đã xảy ra cho anh? Anh còn giận em không?"

- Tôi lắc đầu mắt nhìn xa: "Có lẽ còn nhưng đã vơi phần nào. Câu nói đó của em mãi là vết thương trong anh. Nhưng anh không hận, không ghét em như trước nữa. Có lẽ vì em đã nhận ra sai lầm của mình."

- T nắm tay tựa đầu vào vai tôi: "Em thật sự xin lỗi. Rất xin lỗi. Em hứa mãi không như thế nữa. Được không anh, tha thứ em nhé. Anh..."

- Tôi ôm chặt T: "Được! Anh tha thứ cho em. Happy Valentine chúng mình nhỉ? Nở nụ cười em cho anh nào."

T nở nụ cười ấy, nụ cười rất đẹp và hút hồn. Tôi mãi không quên... Valentine 2009.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)
Quay lại truyện Lý Do & Lời Hứa
BÌNH LUẬN