Vừa có offer job nên tâm trạng lâng lâng... :big_smile:
Vui quá nên... có thể mạch truyện tiếp theo này mình kể có chiều hướng vui vui ^^ :sogood:
...tiếp...
Đêm đó là một đêm khá dài, mình với thằng Y cứ quay qua quay lại chứ không ngủ được, tụi kia thì không biết chuyện gì hết nên cũng có vẻ bình thản lắm, đứa thì nhắn tin với gái gú, đứa thì mở nhạc nghe.
Một hồi rồi em cũng thiu thiu ngủ luôn.
Mười giờ là bình minh của đa số sinh viên, dậy trễ là để ngủ nướng và chủ yếu là đỡ bữa ăn sáng các bác ạ.
Mình oáp dài rồi dậy, quên bẵng mất chuyện tối qua, cứ thế vô đánh răng súc miệng rồi ra đá tụi nó dậy luôn.
Mở cửa đi ra ngoài cho thoáng, bất chợt mình lại nhìn thấy cánh cửa phòng đối diện, nhớ lại chuyện tối qua và... rùng mình.
Rốt cuộc là thằng nhỏ chạy nhanh hay tại mình lia đèn chậm, tại sao mình thấy hai vợ chồng ngủ ngon lành mà giờ hai vợ chồng lại nói là không ngủ được :canny:
Mình cứ nghĩ thằng nhỏ đó có gì đó khác lạ, nhất là ánh mắt đen thui lúc ở ngoài mưa và lúc ngồi trên nôi trừng trừng nhìn mình. Thằng nhỏ ở ngoài đường có thể là con nít giống con nít, có thể là mình lầm thật, nhưng thằng nhỏ trong nhà thì không thể giải thích được luôn.
Như đã nói, cái gì mà mình thấy thì mới đáng sợ, chưa thấy thì có sợ nhưng chưa chắc đã bằng. Đó là lý do mình thấy ban trưa mới đáng sợ chứ không phải ban đêm. Mình đang ngồi chơi phía trước cửa thì thấy lạnh lạnh phía sau, cảm giác lạnh vào buổi trưa ấy, nó lạnh buốt luôn chứ không phải lạnh vì gió.
Đột nhiên có hai bàn tay che mắt mình, mình cũng hoảng thật, nhưng phải giữ sĩ diện vì các em gái còn ở mấy phòng xung quanh nữa, chắc mấy ẻm giỡn thôi. Mình quay lại và thấy thằng nhỏ đó đứng ở phía sau cười hì hì, cảm giác lạnh người tan mất cùng nụ cười của nó. Mình cũng giỡn lại vài câu chọc nó, rồi nghịch qua nghịch lại một tí, nó mới ba tuổi nên nói được ít lắm. Mấy em gái thấy vậy cũng ra đùa giỡn cùng với mình, cũng chọc thằng cu đó.
Giỡn một hồi rồi tự nhiên nó ra dấu buồn tiểu, nó chỉ chỉ vào chim ấy, em dẫn nó vô phòng gần nhất đó luôn là phòng của con bé T, ấy vậy mà nó lại không vào, hồng hộc chạy vô phòng tụi em.
Ờ thế cũng được, nhỏ tí mà cũng biết dị, bó tay nó luôn. Em ngồi đó nói thêm vài câu với mấy em xinh tươi phòng bên rồi cũng về phòng, đặng gọi tụi nó dậy đi ăn trưa + xem thử xem thằng nhỏ đó có té vô xô nước hay không. Gì chứ em sợ vụ này lắm, mấy đứa die vì thế rồi.
Em về phòng thì thấy tụi nó vẫn nằm ngủ la liệt, riêng thằng K thì dậy rồi và đang mở máy lên. Em hỏi nó có thấy thằng nhỏ vô không, sao không vô toilet coi nó có bị té hay không. Nó nói không thấy, nãy giờ tuy là nó quay mặt vô trong màn hình, lưng ra ngoài cửa nhưng ra vào thì thường có cái bóng chứ không phải không.
...up tạm