Logo
Trang chủ
Chương 39

Chương 39

Đọc to

Tôi gãi đầu. Ngượng chín mặt… Bỗng điện thoại reo, tôi xin phép bác gái ra ngoài nghe:

-Alo… Anh làm gì mà trưa giờ không nghe máy? Nhắn tin cũng không trả lời… - Giọng Tuyết hoảng hốt. – Rồi anh lên công ty chưa? Đang họp này, mấy sếp hỏi em anh đâu.

-À… em bảo họ là anh xin nghỉ việc nhé! Mai anh sẽ nộp đơn…

Tôi cúp máy đánh rụp, không đợi Tuyết nói lời nào. Vào trong nhà, đã thấy bác gái dọn ra vài món ăn đơn giản.

-Vào mà ăn cơm này. Hôm nay bác nấu đậu hũ sốt cà, món mà tụi bay thích đấy. – Bác tỏ vẻ hơi buồn – ngày xưa thằng Đức còn sống, nó cũng thích ăn món này lắm. Có lần bác nấu hai xoong lớn, mà chúng mày ngồi ăn hết cơ mà…

Bác gái quay mặt qua chỗ khác, gạt vội giọt nước mắt vừa ứa ra từ khóe mi…

-Thôi, ăn thoải mái đi. Lâu rồi bác cũng không nấu ai ăn, sợ mày chê dở. Ở dưới quê, bác toàn làm mấy việc lặt vặt, cơm canh toàn do mấy cô, mấy chị nấu. Chỉ có đám giỗ thằng Đức, bác lên đây mới có dịp… À, bay ghé nhà chưa mà lại lỉnh kỉnh ba lô thế kia?

-Con chưa, tính ghé qua bác một xíu rồi tối tạt về nhà.

-Ừ, ráng ngồi đợi, chắc lát là thằng Hoàng qua đây thôi. Từ hồi lên chùa ở, tánh tình nó hiền hòa hẳn, không thấy bốc đồng như trước! Mà chúng mày từ dạo ấy đến giờ có gặp nhau lần nào chưa?

-Năm nay chắc Hoàng không về đâu bác ạ! – Tôi nhớ lại bức thư mới nhận tuần trước – bữa rầy nó có gửi thư cho cháu. Không biết nó bị bệnh hay gì, nhưng trong thư nó bảo một năm trở lại đây, sức khỏe nó yếu lắm. Nó chỉ có thể ở trên chùa, đọc kinh cầu nguyện cho Đức thôi.

-Vậy ra hai đứa mày không liên lạc gì với nhau à?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Trận Vấn Trường Sinh [Dịch]
Quay lại truyện Ma, Quỷ, Ngải
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

ÔNG THỚT ĐÂU ĐĂNG NỐT ĐI XEM NÀO CỨ HÓNG MÃI

Ẩn danh

Trung Sen

Trả lời

6 tháng trước

ĐĂNG NỐT ĐI ĐANG HAY