Tôi sững người khi nhìn thấy hai người đó đang nắm tay, làm đủ trò như một cặp tình nhân, và hoàn toàn không nhận ra sự hiện diện của tôi.
"Anh Long, em cũng ra ban công hóng gió, người ta hết kéo violin rồi." Thi kéo tay tôi từ phía sau, không để ý tôi đang nhìn chằm chằm hai người kia.
"Ừ," tôi gật đầu, cố nén tức giận. Tự nhủ: "Phải thật bình tĩnh trong những lúc thế này."
Tôi kéo Thi ra ban công. Gió thổi đến lạnh người, giống hệt cái không khí trong đêm ở lại nhà bà băm. Tôi rùng mình, rút điện thoại gọi cho Tuyết:
"Em đang làm gì vậy?"
"Em đang làm báo cáo. Chắc phải 30 phút nữa mới về được. Anh ăn..."
"Chỗ làm à? Báo cáo?" Tôi chen vào, không đợi Tuyết nói hết câu, mặt nóng phừng.
Tôi tắt phụt máy, rồi nhắn cho anh Quang, chủ quán, một tin nhắn: "Anh kêu hai người ban nãy ra ngoài ban công hộ em, đó là người quen của em." Ba mươi giây sau đã thấy anh Quang trả lời: "Ừ, đợi anh xíu."
"Đi với em mà cứ Tuyết Tuyết hoài!" Giọng Thi tỏ vẻ hờn dỗi. "Mà anh sao vậy? Nhìn anh..."
Tôi im lặng, không nói gì, cố nén tức giận trên khuôn mặt. Một lúc sau, lão sếp và Tuyết bước ra ban công. Mắt mở to kinh ngạc khi thấy tôi:
"Này Long," anh Quang nói, "hóa ra là người quen của em!"
Mặt tôi đỏ phừng, nhưng vẫn cố thật bình tĩnh trả lời anh Quang:
"Cám ơn anh! Cho tụi em nói chuyện riêng chút xíu nhé." Tôi quay qua lão sếp và Tuyết, mặt lúc này đã trắng nhách: "Chào sếp, chào Tuyết!"
Anh Quang bước ra, tôi vội vàng khép cánh cửa ban công lại, sợ ảnh hưởng tới mọi người trong quán. Tôi nhìn Tuyết chằm chằm, lão sếp có vẻ lo lắng, cất tiếng trước:
"Chú hiểu lầm rồi, anh..."
Bốp... không đợi lão giải thích, tôi đấm liên tục ba phát vào mặt và bụng lão ta. Hắn bị đấm nằm xuống sàn, mũi tóe máu. Thi chạy lại, vội vàng can tôi ra:
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Cô giáo - Người con gái năm đó anh yêu
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
ÔNG THỚT ĐÂU ĐĂNG NỐT ĐI XEM NÀO CỨ HÓNG MÃI
Trung Sen
Trả lời6 tháng trước
ĐĂNG NỐT ĐI ĐANG HAY