Tô Bình nhíu mày. Mức giá tại cửa hàng của hắn cũng không phải lần đầu tiên gây tranh cãi. Lúc trước, trước mặt đám học viên tại Học Viện Phượng Sơn, mức giá này từng gây ra không ít tranh luận, nhưng nhờ hiệu quả bồi dưỡng vượt trội của hắn đã chứng minh, mức giá này thực sự đáng giá, không hề đắt đỏ chút nào.
Thế nhưng, những người trước mắt này hiển nhiên không dễ nói chuyện như đám học viên kia. Mỗi người đều là người từng trải, hoàn toàn không có ý định cho hắn cơ hội chứng minh.
"Yên tĩnh." Tô Bình mở miệng.
Tinh lực trong cơ thể hắn không hề che giấu, khí thế của Chiến Sủng sư cấp sáu bùng phát, áp bách toàn trường, khiến không ít người kinh hãi. Hiển nhiên, họ không ngờ thiếu niên non choẹt này lại có khí thế mạnh mẽ đến vậy.
Bất quá, ở đây cũng không phải hoàn toàn là Chiến Sủng sư cấp thấp. Cũng có mấy người chuẩn bị tham gia giải đấu vòng loại giành thứ hạng, là Chiến Sủng sư cấp sáu, mà lại là cấp sáu Thượng vị. Lên đến cấp bảy thì không được tham gia giải đấu tinh anh nữa, chỉ có thể tham gia giải đấu dưới cấp Vương. Cấp sáu Thượng vị là giới hạn cao nhất về cảnh giới trong giải đấu tinh anh.
Một thanh niên đứng khá gần hàng đầu trong đội ngũ, lạnh lùng hừ một tiếng, không hề sợ hãi khí thế áp bách của Tô Bình. Hắn khẽ ngẩng đầu bễ nghễ nhìn Tô Bình, nói: "Mở ra mức giá cao ngất như vậy, sao cũng phải cho một lời giải thích chứ? Chẳng lẽ các ngươi định ép giá ép mua hay sao?"
"Đúng vậy!"
"Còn nghĩ cửa hàng lớn có thể ức hiếp khách hàng sao?"
Có người dẫn đầu, những người khác cũng dần lấy lại tinh thần sau sự uy hiếp của Tô Bình, lập tức hùa theo nói.
Tô Bình nhìn quanh bọn họ một lượt, thấy toàn là những khuôn mặt đầy giận dữ và chất vấn. Hắn biết nói nhiều vô ích, cũng lười giải thích, đưa tay vạch một cái, tách không gian triệu hoán.
"Ra!"
Hô!
Một luồng nguyên tố ngọn lửa nồng đậm, từ không gian triệu hoán khổng lồ tràn ra. Toàn bộ nhiệt độ trong cửa hàng đều kịch liệt tăng cao. Từng đoàn ngọn lửa từ không gian triệu hoán hắc ám bay ra, theo sau dường như là một tiếng thở trầm thấp, vọng thẳng vào tai người, khiến lỗ chân lông dựng đứng, nhịp tim cũng như ngừng đập.
Đứng ngoài quan sát cạnh đám đông, Đường Như Yên đột nhiên biến sắc, đồng tử hơi co rút, ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc tột độ. Khí thế này, cảm giác này, chẳng lẽ là...
Rống!
Một tiếng gầm nhẹ trầm thấp, từ không gian triệu hoán truyền ra. Đây chính là tiếng rồng ngâm.
Tiếng gầm đặc trưng của Long thú, mặc dù âm thanh rất thấp, nhưng khiến toàn bộ cửa hàng lập tức chìm vào im lặng tuyệt đối, không ít người nổi hết da gà. Một cái đầu rồng khổng lồ, dữ tợn từ không gian triệu hoán chui ra. Phía trên đầu rồng bốc cháy ngọn lửa màu đỏ sẫm xen lẫn sắc đen, đây là Ngọn Lửa Luyện Ngục, nghe đồn là ma hỏa từ Địa Ngục Tu La.
Thân thể đồ sộ khổng lồ, vảy rồng dữ tợn, khí thế bá đạo kinh hoàng, thân hình Luyện Ngục Chúc Long Thú hoàn toàn hiện rõ. Một đôi chân rồng chạm đất, giẫm trên sàn nhà trong cửa hàng, bao quát toàn cảnh.
Cửa hàng đã được cải tạo, có độ cao mười mấy mét, hoàn toàn có thể chứa đủ thân hình đồ sộ cao hơn mười mét của Luyện Ngục Chúc Long Thú.
Đám đông im phăng phắc, lập tức chìm vào sự tĩnh lặng tuyệt đối.
Tất cả mọi người há hốc mồm, ngơ ngác nhìn con Luyện Ngục Chúc Long Thú này.
Đây chính là... Luyện Ngục Chúc Long Thú sao!
Nhìn khắp toàn cầu, nó vẫn nằm trong top ba Long thú hàng đầu! Mà giờ đây lại ở ngay trước mắt?!
Cảm nhận được sát khí nồng đậm và mùi máu tanh từ Luyện Ngục Chúc Long Thú, tất cả mọi người nín thở, rùng mình. Một hung thú đáng sợ như vậy, vậy mà lại ở gần họ đến thế, cảm giác này như tử thần đang hiện hữu.
Quá kinh khủng. Đáng sợ nhất là, con Thú Cưng này lại là do thiếu niên được cho là chủ cửa hàng triệu hoán ra, là Thú Cưng của hắn!!
Gã thanh niên lúc nãy còn ngạo mạn nhìn xuống Tô Bình, mắt gần như lồi ra, gần như không thể tin đây là thật. Đây chính là Luyện Ngục Chúc Long Thú trưởng thành, Vương giả trong số Thú Cưng cấp bảy, một bàn tay liền có thể vỗ chết hắn.
Lúc trước hắn còn coi thường thiếu niên này, dù sao ba động tinh lực mà người kia phát ra chỉ là cấp sáu Hạ vị, mà hắn lại là cấp sáu Thượng vị. Nếu như hắn nguyện ý, thậm chí có thể đột phá lên cấp bảy. Chỉ là, làm vậy thì không cách nào tham gia giải đấu vòng loại, cho nên hắn đã đè nén tu vi một chút. Thế nhưng, trước mặt Luyện Ngục Chúc Long Thú này, hắn dù đột phá đến cấp bảy cũng không có chút sức chống cự nào.
Đáng sợ nhất là, một loại Thú Cưng cực kỳ hi hữu như vậy, vậy mà lại xuất hiện ở đây. Chủ nhân của nó có thân phận gì? Bối cảnh gì?!
Nhìn thấy cả cửa hàng im bặt, Tô Bình biết đã đạt được hiệu quả mong muốn. Xem xét việc sau này có thể sẽ lại xảy ra chuyện tương tự, hắn suy nghĩ một chút, khiến Luyện Ngục Chúc Long Thú thu liễm khí tức một chút, tới lối vào cửa hàng. Không vì mục đích nào khác, chỉ để canh cổng.
Có Luyện Ngục Chúc Long Thú làm biển hiệu canh cổng, cũng coi là một sự trấn nhiếp, đồng thời cũng là một cách tuyên truyền. Tô Bình lúc trước không nghĩ đến điểm này, chủ yếu là Luyện Ngục Chúc Long Thú trong mắt hắn vẫn luôn là Thú Cưng dự bị, chủ lực thật sự của hắn là Tiểu Khô Lâu, cho nên không coi trọng con này lắm. Nhưng, phải nói là, người bên ngoài nhìn vào thì Luyện Ngục Chúc Long Thú hơn hẳn Tiểu Khô Lâu về khí thế, dù sao cũng là Long thú cấp đỉnh cao.
Ầm! Ầm!
Móng rồng của Luyện Ngục Chúc Long Thú giẫm trên sàn nhà cửa hàng bước đi. Đám đông đang xếp hàng trước quầy sợ hãi lùi lại, có người còn ôm đầu chạy thẳng ra ngoài cửa hàng, cứ ngỡ con Long thú này sẽ tấn công họ.
Thở hổn hển, Luyện Ngục Chúc Long Thú tiến vào lối đi nhỏ mà đám đông đã nhường ra, đi tới lối vào cửa hàng. Nó nhận chỉ lệnh của Tô Bình, nằm xuống cạnh cửa, nhưng vị trí nằm của nó hơi cách hai pho tượng Thần Long đá ở cửa mấy bước.
Chờ Luyện Ngục Chúc Long Thú nằm xuống cạnh cửa và một hồi lâu không có động tĩnh, mọi người trong tiệm mới dần dần lấy lại tinh thần, từng người dần dần hít thở trở lại. Họ cảm giác như bị nín thở mấy phút liền, hít thở đều có chút khó chịu.
"Giá cả của cửa hàng này rất đáng giá, đã coi như là cực kỳ phải chăng rồi. Kẻ nào còn dám chất vấn, có thể rời đi. Nếu như ở đây tiếp tục ồn ào, sẽ bị trục xuất khỏi cửa hàng này và vĩnh viễn ghi vào sổ đen." Tô Bình lạnh nhạt nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ chấn động trên mặt nhau.
Con rồng ở phía cổng kia vẫn còn đang nằm đó. Nhìn thế nào cũng không thể là giả.
Có được loại Long sủng cấp đỉnh cao như vậy, tiệm này quả thực quá bá đạo. Phải biết, toàn bộ Khu Căn Cứ Long Giang chưa chắc đã tìm ra được con Luyện Ngục Chúc Long Thú thứ hai. Đây không phải là vật phẩm tầm thường, cả Lục Địa Á Châu cũng không có mấy con.
Nghe được lời nói của Tô Bình, trong mắt một số người ánh lên tinh quang, đã có chút nóng lòng muốn mua dịch vụ bồi dưỡng ở đây. Có thể sở hữu Long sủng cấp đỉnh cao như vậy, liệu còn thiếu tiền sao? Về phần tại sao người ta lại mở cửa hàng ở khu dân cư nghèo này, mà không phải Khu Thượng Thành phồn hoa náo nhiệt, nói đùa, đại lão người ta chơi là phong cách riêng, không được sao?
Gã đàn ông béo lùn lúc nãy còn la ó, miệng há hốc run rẩy, đã không nói nên lời. Khoảnh khắc Luyện Ngục Chúc Long Thú xuất hiện, hắn đã mắt trợn trừng, thậm chí cứ ngỡ mình sẽ bị nuốt chửng. Nhưng không hề, hắn đã sống sót.
Hắn có cảm giác sống sót sau tai nạn. Toàn thân mồ hôi lạnh đã thấm ướt quần áo, hắn lau mồ hôi lạnh, vẻ mặt bối rối, vội vàng xin lỗi Tô Bình, rồi xoay người rời đi, không dám nán lại thêm một khắc nào. Về phần bồi dưỡng? Hắn tự nhiên tin lời Tô Bình nói, chỉ là, mười vạn tệ phí bồi dưỡng, hắn không thể nào chi trả nổi. Hắn mà có số tiền này, thà mua một con Thú Cưng khác tử tế hơn còn hơn.
Bước ra khỏi cửa, nhìn thấy Luyện Ngục Chúc Long Thú đang nằm bên ngoài, gã đàn ông béo lùn run rẩy bỏ chạy như trốn.
Tô Bình không bận tâm, nói với Đường Như Yên, bảo nàng giữ gìn trật tự.
Đường Như Yên lấy lại bình tĩnh, sắc mặt phức tạp. Mặc dù lúc trước tại bí cảnh đã từng chứng kiến sự đáng sợ của Tô Bình, nhưng lại một lần nữa nhìn thấy, tâm trạng nàng vẫn còn đôi chút khó chịu. Nàng tự hỏi, trong số những người đồng trang lứa, số người có thể vượt qua nàng chắc chắn không quá một bàn tay. Nhưng Tô Bình trước mắt, tuyệt đối là một trong số đó.
"Cái quái vật này..." Nàng thầm thì trong lòng, nghĩ thầm nếu trở về gia tộc, nhất định phải điều động các Trưởng Lão trong gia tộc mới có thể chế ngự được Tô Bình này. Mà lại nàng còn phải điều tra một chút bối cảnh của hắn, với chiến lực và Thú Cưng như vậy của Tô Bình, rất khó để người ta không kiêng kỵ thế lực phía sau hắn.
Nhờ Luyện Ngục Chúc Long Thú gây trấn nhiếp, trật tự trong cửa hàng lập tức tốt một cách lạ thường. Tất cả mọi người yên tĩnh xếp hàng, cũng không ai tự tiện chen ngang hay tùy tiện chất vấn Tô Bình. Sự uy hiếp mà Luyện Ngục Chúc Long Thú mang lại cũng lan sang cả Tô Bình, khiến một số người đối với Tô Bình đều có chút kính nể. Dù sao, Tô Bình thế nhưng là chủ nhân của con rồng này.
Một số người vẫn tiếp tục xếp hàng, nhưng trong đó cũng không ít người đã rời đi. Họ không phải không tin tưởng mức giá của tiệm này, chỉ là giá tiền này thực sự quá cao, người bình thường khó mà chịu nổi. Dù sao, phần lớn họ đến để xem thử, mà chi phí tại tiệm này rõ ràng vượt ngoài khả năng chi trả của họ. Trong số đó có một vài người hâm mộ Mục Sương Uyển, họ cũng buồn bã rời đi. Họ đều là những thiếu niên còn phụ thuộc gia đình. Vài trăm, vài nghìn tệ thì họ còn có thể trích từ tiền tiêu vặt của mình, nhưng mức chi phí mười vạn tệ, đây là số tiền rất nhiều người trưởng thành cũng khó mà gánh nổi.
Nhìn thấy không ít người rời đi, Tô Bình cũng không bận tâm. Hắn chắc chắn chờ cửa hàng có được danh tiếng, cho dù là một vài người nghèo, cũng sẽ tích góp tiền để đến.
***
*Hậu trường: Thống kê tháng này đã cập nhật 13,4 vạn chữ, tương đương bốn ngàn chữ mỗi ngày, hơi ít. Tháng sau là tháng ba, dự định sẽ tăng tốc một đợt, mục tiêu thấp nhất là nhân đôi số chữ cập nhật mỗi tháng lên 25 vạn chữ, và cố gắng vượt mốc 30 vạn chữ, tiện thể bù đắp những chương còn thiếu!*
Đề xuất Tiên Hiệp: Sủng Mị