Hư Thiên Tôn toàn thân áo đen, trường bào đen như thác đổ, đến ngang hông thì thu lại, rồi xòe rộng ra như váy, phủ trên mặt đất. Trên đỉnh đầu nàng, đôi sừng cao vút, uốn lượn như dòng nham tương, chín khúc mười tám ngoằn, vô cùng bắt mắt.
Nàng khẽ đảo mắt, ánh mắt dừng trên người Mạnh Vân Quy, nhẹ giọng hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Mạnh Vân Quy đưa tay khẽ phất trong không trung, từng bức chân dung của Tần Mục bay lên, lơ lửng trước mặt Hư Thiên Tôn.
"Thiên Tôn mời xem."
Mạnh Vân Quy lần lượt chỉ vào từng bức họa, phân tích tính cách của Tần Mục, nói: "Trong bức họa này, ta nói ta đi gặp Âm Thiên Tử, Âm Thiên Tử hết lời khen ngợi hắn. Hắn khiêm tốn nói đều là việc nhỏ, nhưng khóe miệng trong tranh hơi nhếch lên, tròng mắt cũng có chút lớn hơn, đây là biểu hiện của sự đắc ý trong lòng hắn."
Hắn lại lấy ra một bức họa khác, tiếp tục phân tích: "Đây là lúc hắn nghe ta hỏi thăm cách đối phó, ánh mắt hắn lấp lánh, cố ý lảng tránh chủ đề."
Hắn phân tích rõ ràng từng bức họa, đạo lý rành mạch.
Hư Thiên Tôn lẳng lặng lắng nghe, đột nhiên Mạnh Vân Quy vung tay lên, tất cả chân dung bốc cháy, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Hư Thiên Tôn giật mình.
"Nhưng mà đều là giả!" Mạnh Vân Quy lạnh lùng nói.
Hư Thiên Tôn nghiêng đầu nhìn hắn: "Sao lại nói vậy?"
"Những biểu lộ nhỏ nhặt trong bức họa này, bất kỳ bộc lộ tâm lý nào, tất cả đều là giả! Cho dù là ta vạch trần mục đích của hắn, nói ra ý nghĩ của hắn là trộm lấy Nguyên Mộc, cướp đi Thần khí Ngự Thiên Tôn, hắn giả vờ cười lớn để che giấu, kỳ thật cũng là giả!"
Mạnh Vân Quy trầm giọng nói: "Hắn chỉ cố ý nói ra những lời này để đánh lạc hướng ta, tạo ra giả tượng, để ta cảm thấy hắn không phải là kẻ lòng dạ sâu không lường được. Bất kỳ biểu lộ nào trên mặt hắn, hoàn toàn không thể tin! Hắn ở trước mặt ta, chưa bao giờ bộc lộ ý tưởng chân thật! Có thể làm được bước này, nhất định phải từ nhỏ bắt đầu huấn luyện, để hắn từ nhỏ đã dưỡng thành thói quen giỏi ngụy trang!"
Hư Thiên Tôn hỏi: "Vậy, vì sao ngươi nói Mục Thiên Tôn phải chết?"
Trong mắt Mạnh Vân Quy tinh quang bắn ra bốn phía: "Mục Thiên Tôn tuyệt không phải là người có thể bị cải biến, không những vậy, hắn thậm chí còn đang thay đổi cục diện Thiên Đình. Sau khi Thần khí Ngự Thiên Tôn được chế tạo ra, các Thiên Tôn khi đó có phải đã cho rằng thiên hạ sắp thái bình?"
Hư Thiên Tôn khẽ gật đầu.
"Nhưng mà đâu?"
Mạnh Vân Quy tiếp tục nói: "Chính bởi vì Mục Thiên Tôn lên Thiên Đình, dẫn đến Thập Thiên Tôn bất hòa, trên mặt nổi mặc dù không có phân liệt, nhưng ta có thể nhìn ra giữa Thập Thiên Tôn đã có khoảng cách rất lớn. Ngoài ra, chính là Tần Thiên Tôn tái xuất, nhưng nếu không có Mục Thiên Tôn, Tần Thiên Tôn sẽ không tái xuất! Tần Thiên Tôn không xuất hiện, Thái Hư sẽ không phải là cục diện như hiện tại, Thiên Đình cũng sẽ không bị Tần Thiên Tôn một kiếm chém ra! Thậm chí Tổ Đình cũng sẽ không xuất hiện!"
"Kinh người hơn chính là, thiên hạ Thần Nhân đạo tâm, đều bởi vì Thiên Đình phân liệt mà có khiếm khuyết! Là Mục Thiên Tôn đã đẩy cục diện lên đến mức này!"
Mạnh Vân Quy lớn tiếng nói: "Không có hắn, Thiên Công Thổ Bá sẽ không liên thủ, Thái Đế sẽ không phục sinh! Nguyệt Thiên Tôn sẽ chỉ tiếp tục trầm luân, mà sẽ không lại động tâm tư đi lại! Bởi vậy, Mục Thiên Tôn phải chết! Thiên Tôn chỉ cần ra lệnh một tiếng, thuộc hạ liền có thể đi làm chuyện này, nhất định làm được thật tốt, tuyệt đối sẽ không lưu lại bất luận dấu vết nào!"
Hư Thiên Tôn hơi nhíu mày, nói: "Chuyện này tạm thời gác lại, đối với Tần Thiên Tôn, Thiên Công và Thổ Bá, Thiên Đình đều có dự định. Mạnh thiên sư, ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy ta nếu muốn sống sót, có phải nên đáp ứng Hỏa Thiên Tôn thông gia?"
Mạnh Vân Quy thân thể hơi run, cúi đầu nói: "Thần không rõ."
Hư Thiên Tôn thản nhiên nói: "Ngươi không rõ sao? Ngươi rất rõ ràng. Ngươi tham tài, chỉ là muốn làm cho người ta thấy nhược điểm, có nhược điểm của ngươi, các Thiên Tôn mới sẽ không động tới ngươi. Mạnh Vân Quy, ngươi là người của ta, không cần cẩn thận như vậy, nói thẳng đi."
Mạnh Vân Quy khom lưng thấp hơn, hạ thấp thanh âm nói: "Cùng Hỏa Thiên Tôn thông gia, Thiên Tôn hẳn là nhìn trúng thế lực của Hạo Thiên Tôn a?"
Hư Thiên Tôn khẽ gật đầu.
Mạnh Vân Quy lặng lẽ nghiêng đầu, mở mắt ra, dò xét nhất cử nhất động của nàng, thấy nàng gật đầu, lúc này mới tiếp tục nói: "Vậy xin hỏi Thiên Tôn, ngươi cùng Hỏa Thiên Tôn thông gia, Hạo Thiên Tôn sẽ càng coi trọng ngươi, hay là càng coi trọng Hỏa Thiên Tôn?"
Hư Thiên Tôn lộ ra dáng tươi cười: "Nói tiếp."
Mạnh Vân Quy đánh bạo nói: "Tự nhiên là càng coi trọng Hỏa Thiên Tôn. Nhưng Hỏa Thiên Tôn là Nhân tộc, Hạo Thiên Tôn làm sao có thể không giữ lại chút nào tín nhiệm Hỏa Thiên Tôn? Tương lai, nếu như Hạo Thiên Tôn thật sự thống nhất thiên hạ, tất nhiên sẽ ra tay với Hỏa Thiên Tôn, Thiên Tôn gả cho Hỏa Thiên Tôn, cũng sẽ bị hắn hại."
"Giết thỏ, mổ chó săn, ta hiểu đạo lý này." Hư Thiên Tôn gật đầu nói.
"Nếu Thiên Tôn đã nhìn trúng thế lực của Hạo Thiên Tôn, hà tất phải làm áo cưới cho Hỏa Thiên Tôn? Trực tiếp thấp một đầu, thừa nhận địa vị lãnh tụ của Hạo Thiên Tôn, tương lai Hạo Thiên Tôn thanh tẩy, Thiên Tôn cũng sẽ không bị Hỏa Thiên Tôn liên lụy."
Mạnh Vân Quy thấp giọng nói: "Hạo Thiên Tôn không dung được Nhân tộc Hỏa Thiên Tôn, nhưng có thể dung được Bán Thần Hư Thiên Tôn. Đây là đạo bảo mệnh của Thiên Tôn trong tương lai."
Hư Thiên Tôn nhìn hắn, Mạnh Vân Quy khom người thấp hơn, gần như quỳ xuống đất.
Đột nhiên, Hư Thiên Tôn bật cười, nói: "Nếu như tương lai chiến thắng là Mục Thiên Tôn thì sao?"
Mạnh Vân Quy cong người không chống đỡ nổi, "phịch" một tiếng quỳ rạp trên đất, không dám nói lời nào.
"Đứng lên đi."
Hư Thiên Tôn không mặn không nhạt nói: "Ở trước mặt ta không cần thiết phải cẩn thận như vậy. Ngươi tính đi tính lại, không tính tới Thái Đế phục sinh sẽ mang đến biến hóa gì. Thái Đế mới là họa lớn trong lòng, hắn lần này phục sinh, chắc chắn sẽ không an phận như vậy."
Thân hình của nàng dần dần biến mất, thanh âm truyền đến: "Giết hay không Mục Thiên Tôn trước đặt tại một bên. Thái Đế mới là quan trọng nhất trước mắt, hắn vẫn chưa rời khỏi Thái Hư, còn ẩn nấp tại nơi này."
Mạnh Vân Quy cẩn thận từng li từng tí đứng lên, thấp giọng nói: "Mục Thiên Tôn đến đây, là để xem bản lĩnh của ta. Không biết hắn nhìn ra cái gì..."
"Mạnh thiên sư này, rất là không tầm thường."
Tần Mục đi vào thần thành của đệ nhất Thiên Sư Thương Bình Ẩn, đi lại trong đại doanh của Thiên Đình, qua lại đều là tướng sĩ Thiên Đình, binh mã hùng tráng.
"Phía sau hắn trong đình viện có rất nhiều họa sĩ Thiên Đình, những họa sĩ này Họa Đạo chưa nhập môn, bọn hắn đang quan sát ta, vẽ ta, nhưng Họa Đạo của bọn hắn không tinh, vừa nhấc bút liền không gạt được ta. Mạnh thiên sư là cho bọn hắn mượn bút để vẽ ta, dựa vào đó phỏng đoán tính cách của ta, nhược điểm của ta."
Tần Mục quan sát bốn phía, điều tra trận thế đại quân Thiên Đình, thầm nghĩ: "Nhưng hắn nhìn không ra cái gì. Hỏa Thiên Tôn đã gặp ta, như vậy người sau lưng Mạnh thiên sư, hẳn là Hư Thiên Tôn."
Ánh mắt hắn chớp động, đột nhiên một tướng sĩ Thiên Đình đi đến bên cạnh hắn dừng lại, cười nói: "Mục Thiên Tôn, chúng ta nên nói chuyện một chút."
Trong lòng Tần Mục khẽ động, nhìn về phía tướng sĩ Thiên Đình kia, tướng sĩ kia là khuôn mặt xa lạ, hắn chưa từng gặp qua.
Tướng sĩ kia đi theo hắn đi thẳng về phía trước, dáng tươi cười cổ quái, nói: "Ngươi nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của ta, nhưng không ngờ ta sẽ phục sinh a?"
"Thái Đế!"
Sắc mặt Tần Mục biến hóa, đã thấy tướng sĩ kia dừng bước, mê man gãi đầu, tiếp tục tuần tra.
Lúc này, một Thần Nhân khác đi ngang qua Tần Mục, nhìn về phía Tần Mục, cười nói: "Mục Thiên Tôn, chúng ta không phải là kẻ thù không chết không thôi, ngươi không cần thiết phải luôn nhằm vào ta."
Thần Nhân kia đi qua bên cạnh Tần Mục, không quay đầu lại.
Tần Mục tiếp tục tiến lên, đâm đầu đi tới một vị Thần Nữ, đi ngang qua hắn, nhìn hắn cười nói: "Sự cường đại của ta, là ngươi không thể tưởng tượng!"
Tần Mục bước nhanh tiến lên, trong tòa thần thành này, mỗi Thần Nhân đi ngang qua hắn đều lộ ra dáng tươi cười với hắn, thần thức của Thái Đế thật đáng sợ, vậy mà có thể tùy thời chuyển từ trên thân một vị thần sang một người khác, luôn luôn ở bên cạnh hắn nói nhỏ!
Lúc này, Tần Mục nhìn thấy đệ nhất Thiên Sư Thương Bình Ẩn đang chỉnh đốn quân bị.
Hắn đi về phía trước, Thương Bình Ẩn xoay đầu lại, trên mặt nụ cười quỷ dị: "Mục Thiên Tôn, ngươi dự định bồi thường ta thế nào?"
Trong đầu Tần Mục nổ vang.
Thương Bình Ẩn, cường giả Đại Đế Tọa bực này, đối mặt với thần thức của Thái Đế, vậy mà không có chút sức chống cự nào!
Nhưng vào lúc này, toàn bộ thần thành, trăm vạn Thiên Binh Thiên Tướng cùng nhau xoay đầu lại, nhìn về phía Tần Mục, trăm miệng một lời: "Bồi thường ta —— "
Đề xuất Tiên Hiệp: Võ Đạo Độc Tôn
1 Hinwaifu
Trả lời2 tuần trước
Ad 329 dịch thiếu
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tuần trước
ok
Nguyễn Phú Tiền
Trả lời2 tháng trước
Chương 208 dịch thiếu nha admin
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
ok
Pt092
Trả lời2 tháng trước
Chương 1141 bị sai r AD ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
ok
Thịnh Nguyễn Art
Trả lời2 tháng trước
Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
đã fix
Luong Hoang
Trả lời3 tháng trước
Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ
Nghĩa Đoàn
3 tháng trước
Tập 41 là trap 123
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
7 tháng trước
1647 trùng với 1641 AD ơi
BusFlyer
Trả lời7 tháng trước
Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi
hunghungpham
Trả lời7 tháng trước
Chương 1495 bị trùng admin ạ
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
7 tháng trước
mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
mình fix rồi bạn.
hunghungpham
7 tháng trước
1498 cũng bị trùng bạn ạ