Đậy là chương cuối của bộ Trạch Nhật Phi Thăng của cùng tác giả, có nhắc tới Tần Mục nên mình dịch cho mọi người đọc. Mọi người có thể đọc tiếp bộ này đã mình dịch trên web, nhập tên tìm là ra.
___________
Hồng Mông Đạo Hải, nơi đạo cảnh chí cao vô thượng.
Công tử Hồng Mông hướng Hồng La phu nhân mỉm cười, nói: "Có một vị đạo hữu đến thăm, theo ta ra nghênh đón."
Hồng La phu nhân kinh ngạc: "Đáng để ngài đích thân ra đón, e rằng không có mấy người. Chẳng lẽ là công tử Hỗn Độn?"
"Không phải, là một vị cố nhân của chúng ta."
Chẳng bao lâu sau, công tử Hồng Mông cùng Hồng La phu nhân nghênh đón khách nhân, trở về đạo cảnh vô thượng. Hai phu thê liếc nhau, chỉ thấy vị khách nhân kia đứng ở một bên đạo cảnh, ngắm nhìn vô số vũ trụ trong Hồng Mông Đạo Hải. Bên cạnh còn có một đạo nhân đứng hầu.
Một lúc lâu sau, khách nhân quay người, hướng hai phu thê chào hỏi, mọi người an tọa.
"Hứa đạo hữu, Hỗn Độn Hải cùng ta tuy có nhân quả, nhưng ta xưa nay vốn ngại phiền phức, cho nên mượn tay ngươi, đoạn tuyệt nhân quả cùng Hỗn Độn Hải."
Công tử Hồng Mông cười nói: "Nơi đó một mảnh hỗn độn, ta không muốn nhiễm vào, e rằng ảnh hưởng đến Hồng Mông Đạo Hải, chỉ là liên lụy đến đạo hữu."
Khách nhân nọ là một thanh niên, y phục mộc mạc, không thấy dáng vẻ cao nhân đắc đạo, ngược lại lộ vẻ phong trần mệt mỏi, tóc mai nhuốm màu sương gió, nói: "Chính nhờ có đạo hữu an bài, ta mới có thành tựu ngày hôm nay. Lần này ta đến đây, một là ôn chuyện luận đạo, hai là tìm kiếm tung tích Tam Giới."
Công tử Hồng Mông cùng Hồng La phu nhân liếc nhau, cùng lắc đầu, nói: "Chưa từng thấy qua vũ trụ nào phiêu lưu đến Hồng Mông Đạo Hải."
Hồng La phu nhân hỏi: "Xin hỏi Hứa đạo hữu, ngài hiện tại là cảnh giới gì?"
Khách nhân nọ đáp: "Ta bây giờ đã không còn cảnh giới. Ta là Đạo Chi Nguyên Thủy, trước không thấy cổ nhân, chỉ có người đến sau."
Công tử Hồng Mông xúc động, nói: "Đạo hữu tìm được nguồn cội đại đạo, thật đáng mừng. Thành tựu như thế khiến ta cũng vô cùng ngưỡng mộ."
Khách nhân nọ đáp: "Đạo hữu chí không ở nơi này. Có thê tử làm bạn, che chở lê dân, giữ gìn một cõi cực lạc, khiến ta vô cùng ngưỡng mộ."
Công tử Hồng Mông thỉnh giáo hắn làm thế nào gặp được Đại Đạo Nguyên Thủy, khách nhân kể lại quá trình mình đi vào Nguyên Thủy. Công tử Hồng Mông nhíu mày, nói: "Ta hướng tới nơi cuối cùng tìm kiếm, đạo hữu lại hướng về nguồn cội thăm dò, hoàn toàn trái ngược. Ta không cách nào tu thành thành tựu giống như đạo hữu."
Chẳng bao lâu sau, khách nhân cáo từ, công tử Hồng Mông tiễn đưa, dò hỏi: "Hứa đạo hữu lần này rời đi, muốn đi nơi nào? Vẫn là muốn tìm Tam Giới sao?"
Khách nhân gật đầu.
Hồng La phu nhân nhanh mồm nhanh miệng, nói: "Nếu như Tam Giới đã không còn tồn tại thì sao?"
Khách nhân chần chừ không đáp.
Công tử Hồng Mông cười nói: "Đạo hữu, ngươi có thần thông vô lượng, nhưng không thể làm được mọi thứ. Lần này đi đại hư không, không ngại đi gặp Hỗn Độn một lần. Không chừng hắn đã từng gặp qua Tam Giới."
Khách nhân cảm tạ, nói: "Đời thứ nhất Hỗn Độn Chủ? Ta cũng muốn đi bái phỏng hắn."
Công tử Hồng Mông nói: "Nơi ở của hắn không tầm thường, chính là một mảnh Hỗn Độn Hải khác. Năm đó vũ trụ của hắn đã trải qua Hư Không Kiếp, hóa thành Chung Cực Hư Không, toàn bộ sinh linh đều bị xé rách. Hắn vì tìm kiếm phương án giải quyết, bèn quay ngược về nguồn cội, tiến vào Hỗn Độn Hải. Hắn ở trong Hỗn Độn Hải thu được thành tựu vô thượng, trở về Chung Cực Hư Không, lấy Hỗn Độn Đạo Hải của bản thân ép Chung Cực Hư Không trở về trạng thái vũ trụ, dùng cách này để giải quyết kiếp vận."
Khách nhân cảm tạ, nói: "Tồn tại như thế, nhất định phải đi gặp một lần!" Nói xong, bái biệt rời đi.
Công tử Hồng Mông đưa mắt nhìn một chủ một tớ này đi xa, rời khỏi Hồng Mông Đạo Hải, trong lòng không khỏi bùi ngùi mãi thôi.
Hồng La phu nhân tiến lên, công tử Hồng Mông ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, ngửi mùi thơm thoang thoảng giữa làn tóc, nói: "Ta có lẽ vĩnh viễn không thể đạt tới thành tựu của Hứa đạo hữu, nhưng hắn lại không có được hạnh phúc như ta."
Hồng La phu nhân tựa vào vai hắn, lẩm bẩm: "Tam Giới thật sự vẫn còn tồn tại sao?"
Công tử Hồng Mông chần chừ một chút rồi lắc đầu: "Không biết."
Lại qua không biết bao lâu, Hỗn Độn Đạo Hải cũng nghênh đón khách nhân của mình. Công tử Hỗn Độn cùng vị khách quý kia trò chuyện rất lâu, khiến trên dưới Diên Khang đều kh·iếp sợ không thôi.
"Long Kỳ Lân, cha ta đang gặp ai vậy?"
Một nữ hài chạy đến bên ngoài Di La cung, hiếu kỳ nhìn quanh vào trong, chỉ là nhìn không rõ, đành phải hỏi thăm con quái vật giống rồng mà không phải rồng, giống kỳ lân mà không phải kỳ lân ở trước cửa.
Quái vật kia đáp: "Ta cũng không biết. Có thể cùng lão gia luận đạo lâu như vậy, mà không bị đ·ánh c·hết, có thể thấy người tới thập phần cao minh."
Nữ hài định tiến vào Di La cung, lúc này lại thấy phụ thân mình tiễn vị khách nhân kia ra khỏi Di La cung, nói: "Đạo hữu đạo pháp vô lượng, ta chỉ thấy qua ở một người khác. Người này gọi là Nguyên Thủy, ở nơi cuối cùng của đại đạo, có năng lực không thể tưởng tượng nổi. Đạo hữu tìm kiếm Tam Giới, không bằng trước đi gặp hắn. Nói không chừng hắn đã từng thấy qua Tam Giới."
Hắn chỉ rõ phương hướng cho khách nhân, khách nhân kia cảm tạ, bái biệt rời đi.
Công tử Hỗn Độn đưa mắt nhìn đôi chủ tớ này rời đi, có chút cảm khái.
Nữ hài dò hỏi: "Cha, hắn là ai? Rất lợi hại phải không?"
Công tử Hỗn Độn đáp: "Hắn có lẽ là người lợi hại nhất ta từng gặp, chỉ là ta không ngưỡng mộ hắn."
Nữ hài kinh ngạc nói: "Vì sao không ngưỡng mộ hắn?"
Công tử Hỗn Độn nói: "Ta có cố hương, có gia thất, có thân hữu, có cố nhân, có đạo hữu. Mà hắn chỉ còn lại lẻ loi một mình, hắn tuy là đạo, lại phiêu linh giữa hư không, tìm kiếm ngàn vạn năm. Ta nhìn thấy hắn, thấy trong lòng hắn vẫn còn một tia hi vọng, không muốn tia hi vọng này lụi tàn. Linh Quân, đại đạo chân thực cùng Đại Đạo Nguyên Thủy cũng không quan trọng. Người sống cả đời, thứ theo đuổi vĩnh viễn không phải là đại đạo chân thực hay Đại Đạo Nguyên Thủy."
Lại qua rất nhiều năm, vị khách nhân phong trần mệt mỏi kia đến tìm Nguyên Thủy, khi đến gần vũ trụ hư không nơi Nguyên Thủy ở, liền thấy phía trước đột nhiên hiện ra những cơn sóng lớn bao la hùng vĩ của đạo hải.
Hắn đi vào trên biển, trên biển có cố nhân, là Hỗn Độn Chủ Thái Hoàng.
Thái Hoàng trên Luân Hồi Đạo Hải nghênh đón hắn, cười nói: "Chưa từng nghĩ có thể tại trong đại hư không, gặp được cố nhân Hỗn Độn Hải."
Khách nhân kia hỏi thăm hắn vì sao ở đây, Thái Hoàng cười lớn: "Ta cùng Ngọc Hư Thiên Tôn đến đây khiêu chiến cừu gia, cừu gia kia tự xưng Nguyên Thủy, kết quả chúng ta thất bại, rút kinh nghiệm xương máu, rốt cục có thành tựu. Ta tu thành Luân Hồi Đạo Hải, liền lưu lại nơi này lĩnh hội, trong bất tri bất giác, trong đạo hải vậy mà hình thành vũ trụ của riêng mình. Bởi vậy, cũng không cần thiết phải trở về Hỗn Độn Hải. Bây giờ Hỗn Độn Hải thế nào?"
Khách nhân kể cho hắn nghe về những chuyện đã trải qua ở Hỗn Độn Hải, Thái Hoàng nghẹn họng nhìn trân trối, than tiếc thật lâu.
"Ngọc Hư đạo hữu ở đâu?"
"Hắn tu thành đạo hải xong, c·ướp đi con của hắn, không biết tung tích."
Khách nhân lại hỏi thăm Thái Hoàng, có từng gặp Tam Giới hay không, Thái Hoàng lắc đầu: "Chưa từng thấy qua. Hứa đạo hữu, ngươi đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, đừng có quá nhiều chấp niệm."
Khách nhân nói: "Thái Hoàng đã buông bỏ chấp niệm rồi sao?"
Thái Hoàng ngạc nhiên, lắc đầu.
Khách nhân từ biệt Thái Hoàng, đi gặp Nguyên Thủy.
Hai người ngồi dưới đạo thụ của Nguyên Thủy, có một hồ nữ hướng bên này nhìn quanh, trắng nõn như tuyết.
Hai người im lặng ngồi, Nguyên Thủy đang định mở miệng, lại thấy khách nhân nhìn hồ nữ, hai người đều không nói một lời.
Qua không biết bao lâu, khách nhân đứng dậy, hướng Nguyên Thủy từ biệt.
Nguyên Thủy khẽ gật đầu, không tiễn đưa.
"Ta muốn khuyên hắn buông bỏ chấp nhất, hắn lại nhìn thấy chấp niệm của ta, bởi vậy chỉ có thể không nói một lời." Nguyên Thủy nói với hồ nữ kia.
Đại hư không khách nhân mang theo Đạo Tịch, hành tẩu trong hư không, tìm được rất nhiều nơi kỳ diệu, cũng nhìn thấy rất nhiều người kỳ lạ. Hắn phong trần mệt mỏi, mỗi nơi đến chỉ dừng lại một chút, rồi lại vội vàng ra đi.
"Hắn là một lữ khách, không thuộc về nơi này." Có người nói.
Khách nhân vẫn còn tìm kiếm, tuế nguyệt chưa từng làm mỏi mệt bước chân của hắn.
Nhưng mà đại hư không thực sự quá lớn, hắn muốn tìm Tam Giới, rốt cuộc sẽ ở nơi nào?
Hắn hồn khiên mộng nhiễu Tam Giới, thật sự vẫn còn tồn tại sao?
"Keng—"
Khách nhân thân thể run lên, hắn nghe được trong hư không truyền đến tiếng chuông, du dương trầm bổng, có chút quen thuộc.
Giống như cố nhân trở về.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: [Kỳ Bí] Quá trình khai hoang từ thế kỷ 19 của Gia Tộc
Nguyễn Phú Tiền
Trả lời1 tháng trước
Chương 208 dịch thiếu nha admin
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Pt092
Trả lời1 tháng trước
Chương 1141 bị sai r AD ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Thịnh Nguyễn Art
Trả lời1 tháng trước
Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
đã fix
Luong Hoang
Trả lời2 tháng trước
Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ
Nghĩa Đoàn
2 tháng trước
Tập 41 là trap 123
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
6 tháng trước
1647 trùng với 1641 AD ơi
BusFlyer
Trả lời6 tháng trước
Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi
hunghungpham
Trả lời6 tháng trước
Chương 1495 bị trùng admin ạ
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
6 tháng trước
mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
mình fix rồi bạn.
hunghungpham
6 tháng trước
1498 cũng bị trùng bạn ạ
ForeverxAlone
Trả lời6 tháng trước
Chap 1599 trùng với 1593 thớt ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
mình fix rồi nhé bạn.