Logo
Trang chủ

Chương 242: Một lần nữa

Đọc to

“Đời sau Nhân Hoàng?”

Tần Mục cảm thấy buồn bực, cái tên này thật quái dị. Thế gian này rõ ràng đã có hoàng đế, cũng có các đại tông phái, giáo chủ, tông chủ, môn chủ. Mỗi người đều có chức vụ riêng để quản lý, vậy Nhân Hoàng là làm cái gì?

Giống như thế gian này đã không còn chỗ cho Nhân Hoàng thống trị nữa.

“Nhân Hoàng không phải là cao cao tại thượng, không có quyền lực mà chỉ có trách nhiệm.”

Thôn trưởng nói: “Nhân Hoàng không phải để cho ngươi thống trị thiên hạ chúng sinh, cũng không phải để cho ngươi khống chế bá quyền, tùy ý chinh chiến hay sát phạt không phù hợp quy tắc. Nhân Hoàng là một loại tâm cảnh, một thứ đạo nghĩa. Nhân Hoàng có một cái bảo ấn, là di vật của đời thứ nhất Nhân Hoàng để lại, ta đã ném nó dưới giường, ngươi đi lấy về.”

Tần Mục vào trong phòng thôn trưởng, dưới giường quả nhiên có một khối u đen, lấy ra nhìn một chút thì ra là một cái con dấu lớn bằng bàn tay, khắc hình điểu triện trùng văn.

Tần Mục đem khối hắc thiết con dấu giao cho thôn trưởng, thôn trưởng chớp chớp mắt vài cái, nói: “Đây chính là Nhân Hoàng Ấn, là chí cao thánh vật của chúng ta.”

Tần Mục nhìn khối con dấu, ấp úng nói: “Thôn trưởng, trong tông phái chúng ta còn có thánh vật nào khác không?”

Thôn trưởng nổi giận, Nhân Hoàng Ấn bay lên nện vào trán của Tần Mục, khiến hắn đau điếng, sau đó khối đen này rơi vào trong ngực Tần Mục.

“Nhân Hoàng Ấn cho ngươi, ngươi chính là thế hệ Nhân Hoàng này.”

“Đơn giản như vậy?” Tần Mục ngạc nhiên.

Dược sư cũng giật bắn mình, thôn trưởng một mực nói mình mang trách nhiệm trọng đại, gánh nặng nề. Cái danh Nhân Hoàng lại lớn đến mức dọa người, hắn còn tưởng rằng sẽ có một trận trọng yếu điển lễ nào đó mới có thể để Tần Mục kế nhiệm vị trí Nhân Hoàng.

Không ngờ thôn trưởng trực tiếp ném cho Tần Mục một khối u đen coi như kế vị.

“Bây giờ biết Nhân Hoàng đã rất ít. Chúng ta không phải môn phái, cũng không phải quốc gia hoàng đế, mà chính là một loại truyền thừa. Đời đời truyền lại, mỗi đời chỉ có một người, thường thường là tìm kiếm đương thời người thông minh nhất, ngộ tính tốt nhất tới làm Nhân Hoàng. Thế hệ này thông minh nhất chính là Duyên Khang quốc sư, bất quá hắn hẳn là không có hứng thú gì. Mà lại hắn đã đi ra con đường của mình, rất khó tiếp nhận truyền thừa cùng trách nhiệm của ta.”

Thôn trưởng thở dài, nói: “Ta lại lười biếng ra bên ngoài chạy, càng nghĩ, chỉ có ngươi qua loa.”

Tần Mục an ủi: “Thôn trưởng, chớ miễn cưỡng, ta cảm thấy ngươi còn có thể tìm được người tốt hơn.”

Dược sư sắc mặt cổ quái.

Thôn trưởng bị nghẹn gần chết, tiểu tử này hiển nhiên là ngại phiền phức, không thấy chỗ tốt, nên có chút không vui vẻ.

“Đi ra ngoài một chuyến, gan lớn không ít, dám châm chọc khiêu khích!”

Thôn trưởng cười lạnh nói: “Ngươi có làm hay không Nhân Hoàng?”

“Làm, làm. Công việc bẩn thỉu, việc cực cho ta chính là. Trên người ta đã đủ nhiều việc bẩn thỉu, lại thêm một cái Nhân Hoàng cũng không thể coi là cái gì.”

Thôn trưởng chán nản, hận không thể mọc ra một đầu cánh tay hung hăng gõ đầu hắn, quát lên: “Không biết bao nhiêu người cầu ta dạy bọn hắn kiếm thuật, ta còn không dạy, cầu ta đem truyền thừa lưu cho bọn hắn, ta còn không cho, ngươi dám ghét bỏ sao?”

Tần Mục cúi đầu, nhấc chân đá bay một viên đá, hậm hực nói: “Không có ghét bỏ, chỉ chỉ cảm thấy cái tên tuổi này không có gì tác dụng. Thôn trưởng cứ việc truyền dạy kiếm pháp cho ta, Nhân Hoàng cái danh này nếu không ngươi cho người khác đi?”

Thôn trưởng cười giận dữ, nhìn về phía Dược sư: “Ngươi nói hắn có ghét bỏ không? Làm Nhân Hoàng thật sự rất mất mặt sao? Càng ngày càng gan to bằng trời!”

Dược sư ho khan liên tục, nói: “Các ngươi hai cha con từ từ trò chuyện, ta đi xem một chút côn trùng của ta, chớ bị chết rét.”

Thôn trưởng tức không chỗ phát tiết, đột nhiên tỉnh ngộ lại, bật cười nói: “Người khác xin ta dạy hắn mà ta còn không dạy, hiện tại ngươi lại để cho ta biến đổi phương pháp xin ngươi học đúng hay không? Ngươi càng ngày càng tệ, nói thật, ngươi thật sự không phải Nhân Hoàng vật liệu. Ta thực sự lười nhác ra ngoài, nếu không nhất định sẽ tìm được một thiếu niên xuất sắc hơn ngươi đến.”

Tần Mục bĩu môi, nhỏ giọng lầm bầm: “Ta, Bá Thể, ai có thể so với ta xuất sắc?”

Thôn trưởng một hơi giấu trong lồng ngực kém chút không thở nổi, Tần Mục liền vội vàng tiến lên, cho lão gia tử vò ngực đấm lưng. Thôn trưởng thở ra hơi, Tần Mục đang muốn nói chuyện, lão gia tử nói: “Đừng nói trước, để cho ta hoãn một chút, đầu óc ta có chút mơ màng...”

Lão gia tử khóe mắt run rẩy, kẻ đầu têu, rốt cuộc gặp báo ứng.

Qua một lúc lâu, hắn mới tỉnh táo lại, lúc ấy chính mình một câu nói đùa, người khác lại làm thật, nhưng mình biết là nói đùa, bởi vậy thấy người khác tin là thật mới âm thầm đắc ý.

Mà bây giờ, tự mình lựa chọn Tần Mục là người thừa kế, chẳng lẽ nói trong nội tâm mình cũng tin tưởng Tần Mục là Bá Thể rồi?

“Nói láo đến quá nhiều, biết rõ là giả nhưng chính mình lại không thể không tin. Thôi, thôi.”

Thôn trưởng tiêu tan, lộ ra nụ cười, nói: “Chúng ta làm Nhân Hoàng, chỉ có một cái trách nhiệm.”

Trong mắt của hắn ánh sáng phát ra bốn phía, giống như vô số kiếm mang từ trong đồng tử của hắn tán phát ra, đẹp đến chói mắt: “Phạt thần, phạt ma, phạt thiên!”

“Là thần, về thần quản, là ma, về ma quản, là người, về người quản!”

“Thần Ma nếu như nhúng tay, vậy liền chặt tay của bọn chúng đi!”

“Thần Ma nếu như ra mặt, vậy liền chặt đầu của bọn chúng! Đây là trách nhiệm cơ bản nhất của Nhân Hoàng.”

“Chờ đến ngươi đủ cường đại, sẽ có càng nhiều trách nhiệm, đi phạt thần, đi phạt ma, đi phạt thiên! Giết đến bầu trời... Ngươi trở về!”

Tần Mục ném Nhân Hoàng Ấn vào trong ngực thôn trưởng, quay người liền đi.

Thôn trưởng tức giận, nguyên khí hóa thành một cái đại thủ bắt lấy cổ áo của hắn, ôm trở về, vẻ mặt ôn hòa nói: “Ngươi là thế hệ Nhân Hoàng, há có thể không biết tôn chỉ của chúng ta truyền thừa? Ta vẫn chưa nói xong... Còn muốn chạy? Dược sư, Dược sư, tới giúp ta ấn xuống hắn!”

Dược sư cũng không đến, Tần Mục cũng giãy dụa không thoát, đành phải từ bỏ giãy dụa.

Thôn trưởng tiếp tục nói: “Chúng ta mạch này quy củ không nhiều, tôn chỉ chính là những thứ này. Ta sẽ đem kiếm pháp của ta truyền thụ cho ngươi, ngươi có thể lĩnh ngộ ra bao nhiêu chính là bấy nhiêu. Đúng vậy, chúng ta mạch này còn có một cái Nhân Hoàng điện, khi nào rảnh rỗi ngươi đi một vòng, nhìn xem lịch đại Nhân Hoàng phong công vĩ nghiệp. Còn có, kiếm pháp của ta mặc dù cũng không tệ lắm, nhưng nếu như ngươi thi triển ra bị cái nào Thần Ma nhìn thấy, khẳng định sẽ xuất thủ gạt ngươi. . . Đừng chạy, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta! Năm đó ta cũng không có chạy mất, mơ mơ hồ hồ liền kế thừa truyền thừa này.”

“Bà bà, cứu ta!” Tần Mục hướng Tư bà bà kêu cứu.

Tư bà bà vẻ mặt tươi cười, hướng một bên mù lòa nói: “Thôn trưởng lão gia hỏa này, rốt cục bỏ được đem hắn truyền thừa dạy cho Mục nhi. Ngươi nhìn, Mục nhi cao hứng sắp khóc.”

Mù lòa nghiêng đầu, nghi ngờ nói: “Ta nghe thấy hắn đang gọi cứu mạng.”

“Hắn cao hứng đến váng đầu.”

Tư bà bà cười tủm tỉm nói: “Thôn trưởng truyền thừa, tiện sát không biết bao nhiêu người. Năm đó thiên hạ đệ nhất nhân, nổi tiếng Kiếm Thần, Mục nhi tự nhiên hưng phấn đến nói năng lộn xộn.”

Tần Mục thực sự không thể thoát thân, chỉ có thể nhận mệnh, đem Nhân Hoàng Ấn tiện tay ném vào trong Thao Thiết Đại.

Thôn trưởng rất hài lòng, nói: “Kiếm Đồ chiêu thứ nhất, Kiếm Lý Sơn Hà ngươi đã học xong, hiện tại làm một lần để cho ta nhìn xem ngươi trong khoảng thời gian này có hay không tiến bộ.”

Tần Mục gật đầu, thi triển ra Kiếm Lý Sơn Hà.

Kiếm Lý Sơn Hà của hắn cùng thôn trưởng truyền thụ cho hắn đã có chỗ khác biệt, bị hắn đem Duyên Khang quốc sư Nhiễu Kiếm Thức, Toản Kiếm Thức, Du Kiếm Thức dung nhập trong đó, nhiều hơn rất nhiều biến hóa.

Một chiêu phát ra, Tần Mục thu kiếm khí, khẩn trương nhìn về thôn trưởng.

Thôn trưởng kinh ngạc, như có điều suy nghĩ, nói: “Đây là Duyên Khang quốc sư truyền thụ cho ngươi cơ sở kiếm thức?”

Tần Mục gật đầu, nói: “Thôn trưởng, ta có thể sửa lại Kiếm Lý Sơn Hà, có phải muốn đem ta khai trừ, ngươi khác chọn một vị Nhân Hoàng không?”

“Rất không tệ, rất không tệ.”

Thôn trưởng khen: “Duyên Khang quốc sư rất không tệ, có thể tại trên đường lối sáng tạo 14 chiêu cơ sở kiếm thức, lại tích mới chiêu. Thật sự là hắn càng thích hợp làm Nhân Hoàng... Bất quá ngươi cũng không tệ, không lặng yên thủ lề thói cũ, dám ở trước mặt ta thi triển cải biến sau Kiếm Lý Sơn Hà, rất tốt, rất tốt. Nguyên khí của ngươi cũng thay đổi, dùng chính là Nhiễu Kiếm Thức luyện khí thành tia?”

Tần Mục gật đầu.

Thôn trưởng nói: “Ta dùng Ngũ Diệu cảnh giới tu vi, ngươi dùng cải tiến sau Kiếm Lý Sơn Hà, chúng ta đối bính một chiêu.”

Tần Mục nhãn tình sáng lên, cười nói: “Thôn trưởng, nếu như ngươi thua dưới tay ta trong một chiêu này, ta có thể không cần làm Nhân Hoàng không?”

Thôn trưởng lộ ra dáng tươi cười, luyện khí thành kiếm, thản nhiên nói: “Được. Ngươi nếu thắng ta, ta sẽ đem Nhân Hoàng Ấn vào trong phần mộ.”

Tần Mục hít sâu một hơi, đột nhiên thân thể đột nhiên thay đổi, thần hóa, biến thành chân đạp Song Long đầu hổ trán trắng của Thái Bạch Tinh Quân, nguyên khí biến thành kim khí, tụ khí thành kiếm, lập tức kiếm quang tăng vọt!

Kiếm Lý Sơn Hà!

Dưới kiếm của hắn, sơn hà bùng nổ, giống như một cuốn sách triển lãm tranh, đem thôn trang che lấp, đem thôn trưởng đặt vào chính mình trong bức tranh sơn hà!

Hắn không chỉ dung hội quốc sư cơ sở kiếm thức, mà cũng đem kẻ điếc truyền lại Họa Đạo dung nhập trong đó, thiên sơn vạn thủy vỗ vào mặt, tựa như một thế giới chân thật.

Loại kiếm pháp cao thâm này đã không thể dùng kiếm pháp để hình dung, mà chính là đạo, đạo của kiếm.

Hắn Kiếm Lý Sơn Hà hoàn toàn nở rộ, uy lực hoàn toàn bộc phát, mà vào lúc này thôn trưởng sợi kiếm quang kia chớp động, cũng là Kiếm Lý Sơn Hà, như hai thế giới va chạm, không nhìn thấy bất kỳ kiếm quang, chỉ có đáng sợ uy lực trong tích tắc bắn ra!

Xuy xuy xuy xùy —

Tần Mục trên thân dần hiện ra mấy chục đạo huyết quang, bị thương mấy chục chỗ, bay ngược mà đi, một tiếng ầm vang dán tại tường, trên mặt tường từng đạo kiếm quang chợt hiện, tại Tần Mục bốn phía khắc hoạ ra một mảnh sơn hà đồ án.

Đó là thôn trưởng sợi kiếm quang kia dấu vết lưu lại.

“Lại đến!”

Tần Mục quát lớn, phong bế trên người kiếm thương, gào thét hướng thôn trưởng phóng đi, lại lần nữa thi triển ra Kiếm Lý Sơn Hà, sau một khắc lại là một bóng người bay ra, đem Mã gia phòng ốc đâm tới rầm rầm rung động.

Tần Mục bốn phía mặt tường vẫn như cũ là sơn hà bức hoạ.

Tần Mục ngẩn ngơ, từ trên tường trượt xuống, cho mình vết thương lau chút Long Tiên, thoa thuốc trị thương đằng sau khổ sở suy nghĩ, tiếp tục cải tiến Kiếm Lý Sơn Hà, qua thật lâu, hắn lại lần nữa đứng dậy hướng thôn trưởng phóng đi: “Một lần nữa!”

Ầm ầm.

Tiệm thợ rèn trên tường nhiều hơn một cái hình người ấn ký, hình người ấn ký bốn phía là sơn hà đồ án, cùng trên những vách tường khác đồ án một trời một vực.

Thôn trưởng mỗi một lần xuất thủ, sơn hà đồ án cũng không giống nhau.

Trong tiệm thợ rèn, câm điếc nhô đầu ra, nhìn một chút Tần Mục, nhếch miệng im lặng cười.

Tần Mục mặt đen lên, bôi thuốc trị thương, tiếp tục trầm tư suy nghĩ, đem sơ hở trong chiêu thức từng cái thanh trừ, cải tiến kiếm thức.

“Một lần nữa!”

Một bóng người lại tựa như lồng lộng sơn hà bay về, treo ở kẻ điếc trên vách tường.

Đề xuất Tiên Hiệp: Tru Tiên (Dịch)
Quay lại truyện Mục Thần Ký [Dịch]
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

1 Hinwaifu

Trả lời

2 ngày trước

Ad 329 dịch thiếu

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 ngày trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Phú Tiền

Trả lời

2 tháng trước

Chương 208 dịch thiếu nha admin

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Pt092

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1141 bị sai r AD ơi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Thịnh Nguyễn Art

Trả lời

2 tháng trước

Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

đã fix

Ẩn danh

Luong Hoang

Trả lời

3 tháng trước

Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ

Ẩn danh

Nghĩa Đoàn

3 tháng trước

Tập 41 là trap 123

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

7 tháng trước

1647 trùng với 1641 AD ơi

Ẩn danh

BusFlyer

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi

Ẩn danh

hunghungpham

Trả lời

7 tháng trước

Chương 1495 bị trùng admin ạ

Ẩn danh

VƯƠNG NGUYỄN HÙNG

7 tháng trước

mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

7 tháng trước

mình fix rồi bạn.

Ẩn danh

hunghungpham

7 tháng trước

1498 cũng bị trùng bạn ạ