"***"
"Mục nhi về rồi à?"
Dược sư quay đầu, nhìn thấy Tần Mục, cười nói: "Đầu Long Kỳ Lân này ta cho ngươi ăn uống no đủ thật, lớn tướng ra dáng hơn nhiều rồi."
Tần Mục hơi choáng váng: "Khỏe mạnh... ấy à."
Bàn cầu kia từ trong nồi thò đầu ra, nhìn thấy hắn không khỏi mừng rỡ, vội vàng phát động đôi chân ngắn ngủn chạy về phía hắn, chạy được hai bước tứ chi đột nhiên không chạm đất, đầu cắm xuống đất, "độn" một tiếng bật lên, liên tục bật mấy lần, lăn về phía Tần Mục, kêu lên: "Giáo chủ, ta không sao, không cần đỡ ta, ta tự lăn hai vòng là đứng lên được thôi."
Tần Mục vội vàng né tránh, khổ sở nói: "Dược sư gia gia, cái này căn bản không phải khỏe mạnh! Linh Nhi đâu? Linh Nhi! Sao ngươi lại cho Long Bàn ăn nhiều thế, béo đến độ kia?"
Dược sư nói: "Linh Nhi đi tìm Hồ Tiên tu hành rồi, không có ở đây. Long Bàn mỗi ngày chẳng phải đòi ăn ba bữa cơm, mỗi bữa một đấu linh đan sao?"
Tần Mục ngây ra như phỗng.
Long Kỳ Lân ngừng nhấp nhô, tứ chi chổng lên trời, móng vuốt quơ quào hai lần, mãi không sao lật người lại được, cái đuôi nhỏ vểnh lên, cố gắng chống đất để xoay người, nhưng cái đuôi có kéo dài thẳng tắp thế nào cũng không chạm tới mặt đất.
Long Kỳ Lân thở hồng hộc: "Giáo chủ, phụ ta một tay. Giáo chủ, giáo chủ! Đừng đi mà... Ai đến lật ta lại đi?"
Sơ tổ Nhân Hoàng có chút không đành lòng, tiến lên đẩy một cái, Long Kỳ Lân lật người lại được, cố gắng xê dịch thân thể, cuối cùng cũng thấy Sơ tổ Nhân Hoàng, vội vàng cảm ơn: "Đa tạ tiền bối giúp đỡ. Ta còn chưa ăn xong bữa trưa!" Nói đoạn, lại cố gắng bò về phía chiếc nồi lớn.
Sơ tổ Nhân Hoàng nhịn không được nói: "Ngươi còn ăn nữa? Chủ nhân ngươi đã tức giận rồi, chẳng mấy chốc sẽ đem ngươi làm thịt bày lên bàn đấy."
Long Kỳ Lân giật nảy mình, vội vàng ngậm miệng, nghĩ ngợi rồi lại ăn tiếp, ồm ồm nói: "Làm quỷ no bụng cũng tốt..."
"Ngươi hết thuốc chữa rồi!" Sơ tổ lắc đầu, đuổi theo Tần Mục.
Trong chùa chiền, thôn trưởng đang cùng Mã Như Lai nói chuyện gì đó, nghe thấy tiếng Tần Mục thì vội vàng phiêu khởi, liền thấy Tần Mục đi tới. Những người khác trong thôn cũng nghe tin Tần Mục về, nhao nhao đi ra khỏi thiền phòng, thấy Tần Mục tự nhiên lại là một phen náo nhiệt.
Tần Mục thấy thôn trưởng sống lại, nhịn không được lại sờ sờ mấy cái nước mắt, thôn trưởng cười nói: "Đừng làm ra cái vẻ tiểu nhi nữ ấy, ngươi là Nhân Hoàng, lại là Thiên Thánh giáo chủ, còn là Đại tế tửu của Thiên Thánh học cung, há có thể động một chút lại lau nước mắt? Ta đây chẳng phải sống sờ sờ đây sao?"
Lời tuy như vậy, hốc mắt của thôn trưởng lại đỏ lên, lúc này ông đột nhiên nhìn thấy Sơ tổ Nhân Hoàng đi tới, vội vàng "bịch" một tiếng quỳ xuống đất, nằm thẳng cẳng: "Hậu sinh Tô Mạc Già, bái kiến Sơ tổ Nhân Hoàng!"
Sơ tổ Nhân Hoàng đỡ ông dậy, đặt lên trên ghế nằm, nói: "Đứng lên đi. Lần trước ngươi gặp ta đâu có câu nệ như vậy."
Thôn trưởng kích động vạn phần, hướng Sơ tổ nói: "Đây chính là đệ tử của ta! Đương thời Tần Nhân Hoàng! Trời sinh Bá Thể! Mục nhi, Mục nhi, mau tới khấu kiến Sơ tổ, quỳ xuống, dập đầu mấy cái cho Sơ tổ đi!"
Tần Mục lắc đầu nói: "Quỳ hắn làm gì? Hắn đánh không lại ta, còn bị ta đánh khóc trong Nhân Hoàng điện."
Thôn trưởng giận dữ: "Đại nghịch bất đạo, khi sư diệt tổ! Sơ tổ thần thông quảng đại, một thân bản lĩnh, đều là được truyền lại từ thời Khai Hoàng, nếu có thể truyền thụ cho ngươi một chiêu nửa thức, ngươi liền hưởng thụ cả đời..."
Tần Mục nhắc nhở: "Thôn trưởng, công pháp cùng ấn pháp của hắn đã truyền cho ta rồi."
"Truyền rồi à?"
Thôn trưởng lập tức mất hứng thú với Sơ tổ Nhân Hoàng, nói: "Sơ tổ mời ngồi, xin thứ cho vãn bối thân thể tàn tật, không thể đứng dậy khoản đãi."
Sơ tổ Nhân Hoàng ngạc nhiên, tìm chỗ ngồi xuống.
Tần Mục hưng phấn nói: "Thôn trưởng, ta tìm được nhục thân tạo hóa công pháp, Đế Tọa thần công thời Thượng Hoàng, có thể cho ngươi gãy chi tái sinh! Sơ tổ cũng bị người đánh cho tàn phế, cũng là ta truyền cho hắn công pháp, cứu hắn về đấy!"
Thôn trưởng vừa mừng vừa sợ, run giọng nói: "Gãy tay gãy chân cũng có thể mọc lại được sao?"
"Có thể!"
Dược sư dò hỏi: "Vậy mặt có thể mọc ra không?"
Tần Mục chần chờ một chút, khổ sở nói: "Ta vẫn chưa thử qua. Sơ tổ chỉ bị đánh nát cằm, nên mọc lại cằm, còn mặt có mọc lại được không thì không biết."
Dược sư cười nói: "Ta vốn cắt mặt tuyệt tình, không ngờ về sau vẫn ra Đại Khư, lại thu hồi tình cảm lúc trước, ngược lại hoài niệm khuôn mặt cũ. Kẻ thù cũng không dám truy sát ta, nếu có thể khiến mặt mình trở lại như xưa thì tốt, không mọc lại được cũng không sao, ta quen rồi. Kẻ điếc tai và câm điếc lưỡi có mọc lại được không?"
Kẻ điếc hừ lạnh một tiếng, quay người bỏ đi: "Ta không luyện! Ta không cần tai!"
Dược sư cười nói: "Lão già này... Đừng để ý đến hắn, đợi hắn nghĩ thông suốt thì hãy cho hắn tu luyện."
Tần Mục đem Minh Hoàng Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh từ đầu đến cuối nói ra, Mã Như Lai vội vàng nói: "Ta đuổi tăng nhân đi, tránh công pháp truyền ra ngoài."
Tần Mục lắc đầu: "Không cần. Đế Tọa công pháp này, ta vốn định thông qua Duyên Phong Đế truyền khắp thiên hạ. Xích Minh Thần Tử chắc chắn sẽ truyền công pháp cho tộc nhân hắn, nếu ta giữ khư khư cho riêng mình, Duyên Khang căn bản không phải đối thủ của Xích Minh dư tộc, chỉ dẫn tới đại họa."
Mã Như Lai nghĩ ngợi, gật đầu: "Đế Tọa công pháp rất khó lĩnh hội thấu đáo, dù ngươi truyền cho thiên hạ, người tu luyện được cũng chỉ có thần thông giả, có thành tựu chỉ sợ cũng rải rác."
Lời này của ông là thực tế, càng là công pháp thượng thừa, yêu cầu về tư chất, ngộ tính và trí tuệ càng cao, càng khó tu luyện.
Tỉ như Ma Viên Chiến Không và Minh Tâm hòa thượng đuổi theo Đại Phạm Thiên Vương Phật để học Đế Tọa chân kinh, nhưng Đại Phạm Thiên Vương Phật không truyền thụ cho Tần Mục, mà biến thành một tôn đại phật trấn áp trên bầu trời đại lục chữ Tần, bảo công pháp ở trong đó, để Tần Mục tự lĩnh hội.
Đến nay Tần Mục vẫn chưa ngộ ra được gì.
Ma Viên và Minh Tâm là những người có phật tính và đại trí tuệ hàng đầu trong Phật môn, hai người họ có thể học công pháp của Đại Phạm Thiên Vương Phật, còn những tăng nhân khác thì hiếm người học được, nhiều nhất chỉ được chút da lông.
Lại tỉ như công pháp thần thông của Đạo Môn, xây dựng trên cơ sở thuật số, cần có tạo nghệ cực cao về thuật số.
Về phần Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh, liên quan đến rất nhiều thứ, có yêu cầu về thuật số tạo nghệ, còn có kiến thức về phù văn ấn ký, về tạo hóa, về cơ chế nhục thân, liên quan đến rất nhiều mặt.
Sơ tổ Nhân Hoàng và Tần Mục có thể nắm giữ công pháp này là vì họ đều có nghiên cứu về những phương diện này.
Nếu đổi lại người khác, chỉ riêng nghiên cứu những thứ này thôi, đợi đến khi có thành tựu nhất định, e là phải qua mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm, mà khi đó mới chỉ là vừa nhập môn công pháp.
Và đó mới chỉ là yêu cầu về trí tuệ!
Thêm vào đó, Đế Tọa công pháp cũng yêu cầu cực kỳ khắt khe về tư chất và ngộ tính, cho nên, dù Tần Mục truyền Đế Tọa công pháp khắp thiên hạ, người tu thành Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh cũng không nhiều, đạt thành tựu lớn lại càng ít.
Tần Mục đem Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh từ đầu đến cuối truyền thụ cho mọi người, công pháp này bao hàm toàn diện, hắn cố gắng diễn giải nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, để mọi người đều có thể nghe hiểu. Bất quá người trong Tàn Lão thôn ai cũng có sở trường riêng, cuối cùng Tư bà bà dẫn đầu lĩnh ngộ ra bí quyết tu hành Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Công.
Tư bà bà tu luyện Đại Dục Thiên Ma Kinh, mà nàng chủ tu Tạo Hóa Thất Thiên trong Thiên Ma Kinh, nên có tạo nghệ hơn người về phương diện này.
Tần Mục không ngại phiền phức, giảng giải đi giảng giải lại, trả lời thắc mắc của mọi người.
Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh liên quan đến quá nhiều kiến thức, dù hắn cố gắng trả lời cũng có chút đuối sức, cũng may Xích Hoàng đã truyền Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức cho hắn, công pháp liên quan đến tạo hóa Nguyên Thần, có thể so sánh với Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh.
Hơn nữa Sơ tổ Nhân Hoàng cũng ở bên cạnh, ông tu luyện qua công pháp này, có nhiều giải thích riêng, những chỗ Tần Mục không giải đáp được thì ông sẽ mở miệng trả lời.
Không lâu sau, kẻ điếc lại lề mề quay lại, ngồi xuống nghe giảng.
Tần Mục giảng mấy ngày mấy đêm, miệng đắng lưỡi khô, người thứ hai lĩnh ngộ ra Tạo Hóa Huyền Công lại là kẻ điếc, còn thôn trưởng, Dược sư, Mã gia, người thọt, câm điếc, mù lòa thì chưa ai vào tay.
Tần Mục đau đầu, đột nhiên linh quang lóe lên, cười nói: "Ta còn có một môn Đế Tọa công pháp, là Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, cũng là công pháp của Đế Hoàng thời Xích Minh. Ta sẽ truyền cho các ngươi môn công pháp này, các ngươi đối chiếu với nhau."
Thôn trưởng cau mày: "Một môn Đế Tọa công pháp này đã rất khó hiểu rồi, lại thêm một môn nữa, chỉ sợ phải lĩnh hội cả đời. Mục nhi, tham thì thâm."
Tần Mục cười nói: "Ta chính là muốn tham. Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh là tu luyện nhục thân, còn môn công pháp này là tu luyện Nguyên Thần, hai môn công pháp hoàn toàn có thể bổ sung cho nhau, hơn nữa lý niệm có nhiều điểm chung, nếu học cả hai môn cùng lúc, có lẽ lại dễ vào tay hơn!"
Hắn giảng giải Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức một lượt, mọi người nghe vào tai, vẻ kinh ngạc càng lúc càng đậm.
Lúc trước khi Tần Mục giảng giải Tạo Hóa Huyền Kinh, còn nhiều chỗ tối nghĩa khó hiểu, hiển nhiên là Tần Mục cũng chưa hiểu rõ, còn khi giảng giải Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, hắn lại phảng phất như người khai sáng môn công pháp này, lĩnh ngộ đâu chỉ thấu triệt đơn giản như vậy?
Hắn đơn giản tựa như Xích Hoàng tái thế, tự thân truyền đạo thụ nghiệp cho mọi người!
Thực tế là, dù Tần Mục giảng giải môn công pháp này, nhưng những gì Tần Mục nói lại là kiến giải của Xích Hoàng, bởi vì Xích Hoàng đã giao toàn bộ tư duy ý thức liên quan đến Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức cho hắn!
Xích Hoàng tự mình truyền đạo, tự nhiên là không thể xem thường!
Quả đúng như Tần Mục nói, hai môn công pháp bổ sung liên hệ, những chỗ mà thôn trưởng và những người khác không lĩnh ngộ được lúc trước, nghe Tần Mục giảng giải ngược lại bỗng nhiên thông suốt, khiến mọi người liên tục gật đầu.
"Không ngờ dạy Mục nhi bao nhiêu năm như vậy, kết quả chúng ta lại trở thành học sinh của nó." Dược sư bùi ngùi mãi thôi, cười nói.
Tần Mục kể kể, lĩnh ngộ của bản thân đối với Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh cũng ngày càng nhiều, các loại pháp môn không ngộ tự minh, các loại thần thông không tu tự tinh.
Tâm hắn như gương sáng, nắm giữ các loại chỗ tinh diệu của Tạo Hóa Huyền Kinh.
Đợi đến khi giảng xong Tam Nguyên Thần Bất Diệt Thần Thức, hắn đột nhiên thân thể đại chấn, thất thanh nói: "Ta biết Minh Hoàng vì sao lại bại, Xích Minh thời đại vì sao lại diệt vong! Tạo Hóa Huyền Kinh không có bất diệt thần thức, liền tồn tại tai hại cực lớn!"
Thôn trưởng tư chất ngộ tính cực cao, lập tức tỉnh ngộ lại, trầm giọng nói: "Nguyên Thần của Minh Hoàng, luyện không đến ba đầu sáu tay, luyện không đến hai đầu kia và bốn cánh tay. Kẻ giết hắn, chắc chắn đã chặt đứt hai đầu kia và cắt đứt bốn cánh tay của hắn! Vị Minh Hoàng này, chắc hẳn đã chết thảm!""***"
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Chi Vương
1 Hinwaifu
Trả lời2 tuần trước
Ad 329 dịch thiếu
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tuần trước
ok
Nguyễn Phú Tiền
Trả lời2 tháng trước
Chương 208 dịch thiếu nha admin
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
ok
Pt092
Trả lời2 tháng trước
Chương 1141 bị sai r AD ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
ok
Thịnh Nguyễn Art
Trả lời2 tháng trước
Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
đã fix
Luong Hoang
Trả lời3 tháng trước
Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ
Nghĩa Đoàn
3 tháng trước
Tập 41 là trap 123
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời7 tháng trước
Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
7 tháng trước
1647 trùng với 1641 AD ơi
BusFlyer
Trả lời7 tháng trước
Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi
hunghungpham
Trả lời7 tháng trước
Chương 1495 bị trùng admin ạ
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
7 tháng trước
mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
mình fix rồi bạn.
hunghungpham
7 tháng trước
1498 cũng bị trùng bạn ạ