**Chương 99: Thánh Nhân Chi Đạo**
Tần Mục đi tới, ánh mắt bừng bừng phấn chấn. Cái gọi là "người dựa vào ăn mặc, phật dựa vào ma vàng", bộ y phục này mặc trên người hắn quả thật cực kỳ hợp, so với bộ da thú kia sáng chói hơn rất nhiều.
Khúc Hương Chủ cười nói: "Công tử tay nghề thật tuyệt hảo, ngay cả ta cũng muốn giữ công tử lại trong cửa hàng vải để may vá."
Tần Mục cười đáp: "Đều là nhờ tài năng của bà bà, ta chỉ là hiện học hiện mại mà thôi."
Khúc Hương Chủ liền nói: "Công tử, vải vóc này mặc dù đao thương bất nhập, nhưng lại không thể phòng tránh kim khâu loại hình linh binh, nên xin công tử chú ý."
Tần Mục gật đầu, cảm ơn hảo ý của hắn.
Khúc Hương Chủ phẩy tay, gọi một gã sai vặt, thấp giọng phân phó vài câu. Gã sai vặt mang tới một túi tiền, giao cho Tần Mục. Khúc Hương Chủ cười nói: "Công tử, túi tiền này tuy không nhiều, nhưng là tâm ý của thuộc hạ."
Tần Mục chỉ từ trong túi tiền nắm một cái, ước chừng khoảng trăm lượng, cười nói: "Ta đã nhận được trấn điếm chi bảo từ ngươi, đã thỏa mãn lòng mình, số tiền này ngươi thu hồi đi."
Khúc Hương Chủ xưng là: "Bởi vì cái gọi là 'hồng phấn tặng giai nhân, bảo kiếm tặng anh hùng'. Long Nha Tiễn này luôn được cung phụng tại chỗ ta, rất ít khi được vận dụng. Công tử cắt áo tuyệt hảo, không bằng cứ thu đi."
Tần Mục vội vàng chối từ, Khúc Hương Chủ đành phải coi như thôi.
Phong Tú Vân đưa Tần Mục đến khách sạn, cũng cáo từ rời đi, nói: "Công tử, ngày mai bến tàu mở cống, thương đội sẽ rời đi Mật Thủy Quan, công tử nhớ rằng phải cùng đi theo thương đội, những ngày này thật sự là không yên ổn."
Tần Mục cảm ơn.
Đến ban đêm, Hồ Linh Nhi thắp sáng ngọn đèn. Tần Mục thừa dịp ánh nến, giơ bàn tay lên, trên thủ sáo một cái đầu sợi Linh Xà từ từ nhô ra, sau đó dần dần biến lớn. Không lâu sau, hắn thấy rõ Đại Dục Thiên Ma Kinh văn tự, tinh tế phỏng đoán.
Đại Dục Thiên Ma Kinh là một kinh điển có thể thành thần thành ma. Tần Mục đi ra ngoài, Tư bà bà giao quyển kinh thư này cho hắn, nhưng không dạy hắn cách tu luyện, mà chỉ để hắn tự lĩnh hội.
"Bà bà nói Đại Dục Thiên Ma Kinh vốn là từ trên trời Thánh Nhân hạ phàm, định dùng môn công pháp này giáo hóa chúng sinh. Tiếc rằng môn công pháp này rất dễ luyện lệch, cho nên mới được xưng là Thiên Ma Kinh."
Tần Mục tinh tế xem xét Đại Dục Thiên Ma Kinh tổng cương, môn ma điển này tổng cương khúc dạo đầu chính là đinh tai nhức óc:"Thánh Nhân chi đạo, không khác bách tính hàng ngày, phàm người khác thường, đều là dị đoan! Thẳng thắn, tinh khiết, mặc tự nhiên, liền gọi là đạo."
Tần Mục giật mình, ý nghĩa của những lời này là, không thể vì bách tính sở dụng, tất cả đạo lý, vô luận là Thần Đạo, Ma Đạo hay là Phật Đạo, đều là dị đoan! Chỉ cần có thể vì bách tính thường ngày mà hữu dụng, đó chính là chính đạo.
Cái gì gọi là chính đạo? Thẳng thắn, mặc tự nhiên.
Khúc dạo đầu ấy hung mãnh như vậy, khó trách lại được người xưng là ma điển!
Xong rồi, câu nói này cũng đặt vững cơ sở của Thiên Ma Giáo. Thiên Ma Giáo 360 đường, mỗi đường chủ đều xuất phát từ thế tục chợ búa, 360 cái ngành nghề, đều là bách tính hàng ngày, bình thường có thể gặp. 360 đường sở dụng thần thông, cũng đều là những điều thường ngày, như Vũ Đường đường chủ làm phép mưa xuống, giải quyết khô hạn cho bách tính.
Đây là tiết mục cây nhà lá vườn, mà Thần Phật chi đạo thì lại như tuyết trắng mùa xuân.
Tần Mục lại cảm thấy Đại Dục Thiên Ma Kinh tổng cương nói không phải không có lý, chỉ là thực tế dễ hiểu lệch.
Đại Dục Thiên Ma Kinh có rất nhiều loại công pháp, các kỳ công, các thần thông, khiến cho người ta choáng ngợp, Tần Mục nhìn mà hoa cả mắt, nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ là, khi Tần Mục đưa tay rút ra thành một sợi dây, nhìn từ đầu tới đuôi, lông mày lại càng nhăn sâu. Đại Dục Thiên Ma Kinh vậy mà không có môn nào có thể xuyên suốt từ đầu đến cuối công pháp!
Công pháp được chia làm công và pháp. Tỉ như Tần Mục Bá Thể Tam Đan Công, đó là công, lực lượng bên trong; còn pháp thì là Sát Trư Đao Pháp, Thâu Thiên Thối Pháp, Lôi Âm Bát Thức, các loại pháp là nhằm phát huy uy lực của công ra.
Nếu pháp muốn phát huy toàn bộ uy lực, thì cần phải có công ứng đối.
Tỉ như Lôi Âm Bát Thức, cần có Như Lai Đại Thừa Kinh mới có thể phát huy uy lực của nó.
Trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, công và pháp tuy nhiều, nhưng không có môn nào có thể thống lĩnh tất cả pháp môn công pháp. Điều này tuyệt đối không xứng với xưng hô "ma điển" như vậy!
"Đại Dục Thiên Ma Kinh không được đầy đủ!"
Tần Mục lập tức nghĩ đến nơi mấu chốt. Tuy Đại Dục Thiên Ma Kinh bao hàm toàn diện, nhưng nhưng lại thiếu một công pháp thống nhất. Công pháp thần thông quá nhiều, dẫn đến mỗi loại công pháp thần thông tuy rất không tệ nhưng tu luyện mỗi loại đều tiêu tốn rất nhiều tinh lực, do đó không thể hoàn toàn luyện thành Đại Dục Thiên Ma Kinh.
Trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, công cùng pháp nhiều đến ngàn loại, hầu như mỗi loại pháp đều đối ứng một loại công, không có loại nào có khả năng tính chung khống chế tất cả pháp!
Tạo ra tình huống này chỉ có một khả năng, đó chính là Đại Dục Thiên Ma Kinh không được đầy đủ.
"Nhưng Đại Dục Thiên Ma Kinh không thể không được đầy đủ, công pháp này được Thiên Ma Giáo coi như trân bảo, trấn giáo công pháp, chắc chắn sẽ có một công pháp có thể thống nhất những công pháp này lại. Nếu không, Thiên Ma Giáo cũng sẽ không tân tân khổ khổ tìm kiếm bà bà suốt 40 năm qua..."
Tần Mục trong lòng chấn động, lại xem Đại Dục Thiên Ma Kinh từ đầu tới đuôi lần nữa, nhưng vẫn không tìm ra đầu mối. Hắn từ sau hướng về phía trước kiểm tra, nhưng vẫn không thể phát hiện điều gì.
"Đại Dục Thiên Ma Kinh bí quyết rốt cuộc ở đâu? Có thể bà bà cũng chưa phát hiện được Tổng Cương công pháp của Đại Dục Thiên Ma Kinh."
Tần Mục lâm vào trầm tư. Trong Tàn Lão Thôn, chín vị trưởng giả, Tư bà bà có cảnh giới thấp nhất, chắc chắn nàng cũng không thể tự mình bộc lộ ra Đại Dục Thiên Ma Kinh bao quát công pháp.
Nàng hẳn chỉ tuyển chọn tu luyện trong một số loại công pháp, tránh việc tu luyện nhiều công pháp, lãng phí thời gian và tinh lực của chính mình.
Một người muốn trong suốt cuộc đời học được hơn ngàn loại công pháp trong Đại Dục Thiên Ma Kinh, đồng thời tu luyện đến mức tinh thông, gần như là điều không thể.
"Chẳng lẽ ở trong hộp ngọc kia bị phong ấn bởi các tổ sư?"
Tần Mục mở bao phục, từ bên trong tìm ra hộp ngọc. Hộp ngọc này cũng do Tư bà bà đem đến. Tần Mục thử mở hộp ngọc ra, nhưng trên hộp ngọc có rất nhiều phù lục phong ấn, Tư bà bà đã nói rằng phù lục này chính là phong ấn của lịch đại giáo chủ Thiên Ma Giáo.
Tần Mục nắm một tấm bùa chú, nhẹ nhàng bóc ra, phù lục lại bị hắn tùy tiện bóc xuống.
Tần Mục ngẩn ngơ, lật xem mặt sau của phù lục, trên đó viết mấy chữ: "Giả, hì hì."
"Bà bà thật biết chơi..." Tần Mục lắc đầu, bóc hết phù lục khác ra, mở hộp nhìn một lần nữa, bên trong không có gì cả.
"Không có công pháp đại nhất thống, ai có thể luyện thành Đại Dục Thiên Ma Kinh?"
Hắn không khỏi trầm tư. Sau khi suy nghĩ một lát, thầm nghĩ: "Công pháp của ta là Bá Thể Tam Đan Công, đã có công pháp, cần gì phải tìm kiếm Đại Dục Thiên Ma Kinh thống nhất pháp môn? Ta dùng Bá Thể Tam Đan Công tính toán chung, không phải có thể lấy được sao?"
Hắn quyết định liền làm. Triển khai Đại Dục Thiên Ma Kinh, tìm được một môn pháp thuật, gọi là Hành Vũ Quyết. Chẳng bao lâu hắn đã học được pháp thuật này.
Hắn đẩy cửa sổ, nhìn ra ngoài bóng đêm, không khỏi chần chờ một chút, rồi ngay lập tức tỉnh ngộ: "Nơi này đã không phải Đại Khư địa giới, bên ngoài bóng tối chỉ là bóng tối bình thường, trên đường còn có người đi lại, không cần phải sợ hãi."
Tần Mục tâm trí đã trầm tĩnh, từ trong cửa sổ nhảy ra, đưa tay dựng nhà ở mái hiên, nhẹ nhàng dùng lực, xoay người nhảy lên nóc khách sạn.
Một làn gió từ trong song cửa thổi tới, Bạch Hồ từ gối đệm bay ra, bị yêu phong thổi a thổi, gối đệm bay tới nóc nhà, rơi bên cạnh Tần Mục.
"Trên trời chính là cái gì?" Con hồ ly này đột nhiên la hoảng, chỉ vào mặt trăng trên trời mà kêu lên, vừa kinh vừa sợ.
"Đó là mặt trăng."
Tần Mục giương mắt nhìn lại, ánh mắt mê ly, nói: "Hẳn là mặt trăng sao? Ta đã từng nhìn thấy mặt trăng vào ban ngày, có chút giống với mặt trăng này..."
Hắn cũng không dám khẳng định, khi còn bé, Tư bà bà đã chỉ cho hắn biết một viên cầu màu bạc nhạt trên bầu trời, nói đó là mặt trăng, vào ban đêm rất sáng. Nhưng Tần Mục từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ nhìn thấy mặt trăng vào buổi tối.
Đại Khư ban đêm, hoàn toàn là bóng tối, căn bản không nhìn thấy trên bầu trời có cái gì. Tương tự, Đại Khư ban đêm cũng không có ngôi sao.
Mặt trăng trong sáng, chính là mười sáu tháng năm, mặt trăng chính tròn.
Dưới ánh trăng, Tần Mục thôi động Hành Vũ Quyết, khách sạn trên không lập tức vân khí bốc hơi, tiếp theo từng tiếng tí tách bắt đầu mưa.
Tần Mục vung tay một cái, tất cả nước mưa lập tức ngừng lại, từng cây vũ tuyến lơ lửng trên không trung, tựa như thời gian đình chỉ.
Hồ Linh Nhi tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nhảy dựng lên, đụng vào những vũ tuyến này, khiến da lông của mình ướt sũng, vội vàng quay lại trong khách sạn, thôi động pháp thuật làm cho da lông của mình khô ráo.
Tại nóc nhà, Tần Mục thủ pháp biến hóa, nguyên khí thôi động Hành Vũ Quyết, kích thích vũ tuyến, lập tức từng cây vũ tuyến phát ra những âm thanh êm tai từ sáo trúc, âm luật vang lên, chỉ thấy nước mưa hóa thành vô số sắc bén thủy nhận, hướng không trung đánh tới!
Những thủy nhận này bắn ra mấy chục trượng lúc này mới chậm rãi giảm tốc, một lần nữa hóa thành dòng nước!
Nơi đây là thương nhân căn cứ, phần lớn là thương nhân. Hắn tu luyện pháp thuật trong này cũng không có người hỏi đến.
"Vẫn chưa đủ, không đủ thông thuận."
Tần Mục bước chân di chuyển, liên tục kích thích vũ tuyến, trong mưa, mấy trăm miệng đao binh giao thoa, va chạm, sát khí tràn trề, Hồ Linh Nhi lại từ trong song cửa sổ khách sạn bay ra, vỗ lông xù móng vuốt, luôn miệng khen hay!
Hành Vũ Quyết kết hợp với công pháp của mình, Tần Mục cảm thấy vẫn khó hoàn toàn phát huy uy lực của Hành Vũ Quyết.
Pháp thuật của hắn tuy uy lực đã rất đáng kể, nhưng đây là nhờ vào tu vi cường đại của hắn. Nếu như đổi lại là pháp môn thích hợp, chắc chắn bộ pháp môn này có thể mạnh hơn nữa!
*Chú ①: Đoạn văn này xuất từ Nho gia tâm học do Vương Cấn, Ngạn Đồng đưa ra, từ Vương Dương Minh học thuyết bên trong phát triển mà đến, hai vị này là đại gia trong nền nho học thời Minh.*
Đề xuất Tiên Hiệp: Vô Tận Hàn Đông: Doanh Địa Của Ta Thăng Cấp Vô Hạn
Nguyễn Phú Tiền
Trả lời1 tháng trước
Chương 208 dịch thiếu nha admin
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Pt092
Trả lời1 tháng trước
Chương 1141 bị sai r AD ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ok
Thịnh Nguyễn Art
Trả lời1 tháng trước
Chườn 1175 sai rồi AD. Bị lặp lại chương khác
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
đã fix
Luong Hoang
Trả lời2 tháng trước
Ví dụ xem xong tập 40 thì mình đọc chap nhiêu v ạ
Nghĩa Đoàn
2 tháng trước
Tập 41 là trap 123
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
chương 1585 bị sai, đang lấy nội dung tập 1579 nữa AD ơi :).
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
Đã fix. Cái nguồn text cũng bị lỗi. Mình phải đi dò mấy nguồn khác.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
chương 1602 bị sai, đang lấy nội dung chương 1652 :)
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
Trả lời6 tháng trước
Chương 1647 bị trùng rồi AD ơi, sao thấy ko khớp.
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
Mình vừa check lại không trùng bạn ơi. Chuẩn theo tác giả rồi.
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
6 tháng trước
1647 trùng với 1641 AD ơi
BusFlyer
Trả lời6 tháng trước
Chương 1557 đang bị trùng với 1551 admin ơi
hunghungpham
Trả lời7 tháng trước
Chương 1495 bị trùng admin ạ
VƯƠNG NGUYỄN HÙNG
6 tháng trước
mấy tập tiếp có bị trùng ko nhỉ
Tiên Đế [Chủ nhà]
6 tháng trước
mình fix rồi bạn.
hunghungpham
6 tháng trước
1498 cũng bị trùng bạn ạ
ForeverxAlone
Trả lời7 tháng trước
Chap 1599 trùng với 1593 thớt ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
7 tháng trước
mình fix rồi nhé bạn.