Logo
Trang chủ
Chương 100

Chương 100

Đọc to

Sau một thời gian dài lặn ngầm đi cắn cáp thì giờ em đã trở lại và ăn hại gấp đôi :gach:
Đây là một cái rv nhỏ tác giả mới post coi như bù đắp chút cho khoảng thời gian biến mất, các thím nhai tạm :byebye:Giờ tôi chả nhớ được cái gì, thôi làm tạm cái rv hiện tại.

Dạo này bận chuyện bệnh tình của mẹ, áp lực học hành rồi làm thêm nên chả có tâm trạng nào viết truyện, đến gấu tôi còn bỏ xó nữa là. Từ ngày mẹ đổ bệnh thì cuộc sống tôi xoay vần quanh học - làm - chăm mẹ. Mặc dù có bố nhưng tôi vẫn thích tự mình chăm hơn. Hiện tại thì mẹ đã đỡ hơn rất nhiều.

Trời tối tôi ngồi đút cháo cho mẹ:
- Dạo này tao thấy mày gầy và xanh xao hơn đấy.
- Đâu có, con vẫn vậy mà.
- Tao đẻ ra mày mà còn không biết tính mày hả? Cái công việc tạp vụ của mày kiếm được mấy đồng, sao mày không lấy sức đó mà học?
Bó tay luôn, mới khỏe mà đã cằn nhằn rồi. Chả hiểu sao bố lại sống được với "Cô Tấm" này nhể?
- Con biết cân bằng mà. Với lại con làm thêm để có thêm kinh nghiệm sống thôi mà mẹ.
- Thôi kệ anh. Anh lớn rồi phải tự biết cái nào nên cái nào không nên.
- Bé lên ba bé đi mẫu giáo...
Cái nhạc chuông em cài cho con 4s mà bài hát chính em thể hiện. Là số của em.
- To đầu mà còn cái nhạc chuông rõ củ chuối. Mẹ nói.
- Alo em yêu có chuyện gì đấy???
- Anh hả? Anh đang làm gì đấy??
- Anh đang ở chỗ mẹ. Có chuyện gì đấy hả???
- Chỗ mẹ hả...à...ừ.... Thôi em có chuyện rồi. Bye anh.... Tút....Tút....
Thật là bó tay với cô nàng này.
- Cái Ngọc hả??? Mẹ nói.
- Vâng. Đang nói chuyện mà tắt máy rồi ạ.
- Mày chăm mẹ hết phần tao rồi đấy con ạ. Bố tôi mở cửa đi vào.
- Ui dào. Mẹ có một còn người yêu tính sau.
- Mày nói vậy không sợ con dâu tao buồn hả.
-....

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Chia sẻ] Người Việt và câu chuyện di trú, định cư
Quay lại truyện Này bạn thân, tao yêu mày
BÌNH LUẬN