BỐP!!!!
Âm thanh khô khốc vang lên, sau đó N ôm mặt bỏ ra ngoài. Một số "con vịt giời" đuổi theo, chắc để thông à nhầm, để an ủi. Em lủi thủi về chỗ, được các "chiến sĩ xóm nhà lá" an ủi như đấm vào ass.
Lúc đó tôi thấy mình như một tên tội đồ, chỉ muốn đâm đầu vào ngực em nào nào chết cho đỡ nhục. Xóm nhà lá chúng nó còn tuyên dương tôi với danh hiệu "Thanh Niên Cứng".
Tiết 1 không thấy N vào, với lý do ốm, đang ở phòng y tế. Cả tiết tôi chả tập trung được vào tiết học, trong đầu chỉ toàn hình ảnh con đô rê mon trên cái-gì-mà-ai-cũng-biết-mà-chớ-được-nói-ra của N.
Tiết 2, bà giáo đang thao thao bất tuyệt về cái định lý chết tiệt gì đó, thì bỗng nhiên có giọng nói thánh thót cất lên:
- Thưa cô, cho em xin vào lớp.
Sau khi hỏi qua loa, bà giáo cho N về chỗ. Mắt N đỏ hoe, sưng mọng lên. Tôi nhìn N với ánh mắt ăn năn hối lỗi, đáp lại chỉ là vẻ mặt chảnh cún của N.
Tùng... Tùng... Tùng...
Tiếng trống trường vang lên. Nếu là mọi ngày, tôi hớn hở thì hôm nay nó thật nặng nề. Ra đến cửa lớp thì thấy N quay lại trở vào. Tôi mừng rơn, tưởng đây là cơ hội ông trời dành cho mình. Nhưng không phải vậy... Tôi chặn đường N, lắp bắp nói:
- N... N... ch... o... m...ình...
Chưa kịp nói hết câu, N gắt:
- Tránh ra!
Với vẻ mặt lạnh tanh không cảm xúc.
Với lòng tự trọng của một thằng trẻ trâu, tôi nghĩ "bố đã xuống nước như vậy còn phũ bố à? Cóc cần đồ con gái chảnh cún!!!!"
Tôi đạp xe về nhà, đã thấy mẹ bên mâm cơm. Mẹ dịu dàng:
- Nhanh vào ăn cơm đi con.
Tôi trố mắt:
- Củ lạc giòn tan...
Mẹ tôi nay ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng với tôi, chắc có bão, và rồi có bão thật. Tôi đùa đấy hihi.
Reng... Reng... Reng...
Tôi cầm chiếc đồng hồ quăng vào góc tường và chửi thề:
- Im cho bố ngủ!
Ngủ chưa được 5 phút đã bị mẹ dựng dậy:
- Giờ này mày còn ngủ à?
- Cho con ngủ thêm chút nữa. - Tôi uể oải đáp.
Mẹ tôi chả nói thêm gì, tôi yên tâm tiếp tục sự nghiệp ngủ nướng của mình, nhưng tôi đã nhầm:
- Ui daaaaaa! - Tôi la lên khi bị đánh vào bắp chân.
Tỉnh cả ngủ, tôi phi thẳng vào WC để vscn và đàm đạo với Tào Tháo. Nhìn vào trong gương và atsm: "Thằng nào kia mà đẹp trai v~!"
Xuống nhà lấy tiền ăn sáng thì thấy mẹ đang cho Mèo - đứa em gái bé bỏng của tôi ăn sáng. Tôi nựng gò má của Mèo rồi mới lấy xe đi học.
Đến cổng trường, định mua quà sáng thì sực nhớ cái kèo hôm qua với xóm nhà lá. Nhớ lại thật đau lờ ưng lưng.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Minh Long