Bắt đầu chiến dịch "chịch Ngọc" lộn "cưa Ngọc".
Cách thức: đánh chắc thắng chắc và phá rối địch.
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn thường lệ.
Vào nhà tắm chỉnh chu nhan sắc.
Lấy mắm tôm 5k vuốt tóc bóng lộn.
Xức nước hoa thơm phức.
Xuống nhà ăn sáng thì:
- Eo ôi anh hôm nay xức nước hoa hả? Điếc mũi Mèo rồi!
- Im đê để anh ăn coi.
- Mày hôm nay sao vậy con? Mọi ngày mày chả bao giờ làm dáng, nay mày còn xức nước hoa nữa. Ốm hả con?
Mẹ vừa nói vừa sờ trán tôi.
- Con có sao đâu. Con ăn xong rồi con đi học đây.
Tôi kiếm bài chuồn.
Lấy con chiến mã đi đón nàng hô hô.
Đến nhà Ngọc, tôi bấm chuông thì mẹ Ngọc - tương lai là mẹ vợ hị hị - ra mở cửa.
- Nay lạ vậy hả H?!?
- Ơ sao lạ hả mẹ?
- Mọi ngày con có cần dùng chuông đâu, nay lại dùng vậy?
- Hì hì con lớn rồi mà.
Mẹ Ngọc cười rồi đi vào.
- Con Bông đang thay quần áo. Con đợi nó chút.
- Vâng ạ.
Tôi ngồi ngoan như cún ở phòng khách, chứ chả dám mon men lên phòng Ngọc.
Chắc tôi vẫn ám ảnh vụ "dâu tây".
Ngọc bước xuống vẫn style hằng ngày, áo dài sơ vin.
Ngọc trố mắt nhìn tôi như sinh vật lạ.
Nhỏ đi quanh tôi một vòng.
- Mày làm đấy con điên!
- Trán vẫn bình thường, không sốt.
- Bố con dở!
- Mày ăn mặc khác thường ngày như vầy không lạ mới điên.
- Thấy sao?!?! Đẹp trai hơn thường ngày phải không?
- Tao thấy mày giống giai bao hơn haha.
- Mày tin tao hấp diêm mày ngay tại đây không?
- Hộ cái!
Nhỏ ưỡn ngực lên nhìn chỉ muốn ấy.
Tôi đưa tay lên bẹo má Ngọc.
Ngọc la oai oái...
PS: Hôm nay tôi hơi mệt nên không type tiếp được. Anh em thông cảm.
Đề xuất Voz: Căn nhà kho