- Cốc đầu thì hết nhé, nó hào hứng nâng cốc bia mà uống để giải tỏa cơn nóng của mùa hè như cái lò nung người mà tụi nó đang phải gánh chịu.
- Ô sờ kê, cốc đầu cứ phải cạn nhé các chiến hữu, thằng bạn thân tên Minh của nó hào hứng hưởng ứng. còn cu Giang thì chẳng nói gì mà cũng cầm cốc bia nâng cao lên
Đó là hội bạn từ thời bé của nó, chơi với nhau cũng ngót nghét gần 20 năm rồi nên chúng nó coi nhau như người nhà của nhau vậy. Giới Thiệu sơ qua thì nó tên Tài, Lưu Văn Tài nhà ở một huyện nhỏ ngoại thành Hà Nội , độc thân vui tính và đang ngày ngày thả thính. Nói vui vậy thôi chứ nó cũng đã trải qua 1 chuyện tình đẫm nước mắt trong quá khứ nên hiện tại của nó đang dành cho quá trình tự chữa lành cho bản thân ( bằng những cuộc nhậu bên bạn bè như thế này) nó hiện tại cũng còn trẻ, tuổi thì giao động từ 95 > 20003. Ngoại hình thì cũng gọi là cao giáo và sáng sủa nên thời đi học của nó cũng được khá nhiều người để ý. Còn kia là hai ông bạn thân cùng quê với nó, chúng nó đều là sinh viên cả mặc dù nhà ở Hà Nội thật nhưng chúng nó vẫn phải thuê phòng để ở bởi vì nhà với trường cách nhau xa mà không ở thì đi học như đi phượt vậy. Đứa bạn nó một thằng thì gọi là Minh mốc, nó cũng chẳng biết tại sao bạn nó lại có cái biệt danh này, còn thằng kia là Giang sứt, chẳng là hồi c1 Giang sứt chạy hăng quá nên ngã vấp mất cái giăng cửa ấy mà…
- Mà mày định nhớ mãi con bé đấy à, cũng 2 năm rồi còn gì sao không mở lòng đi, cu Giang nói với nó mà tay vẫn cầm cốc bia mà nốc trọn
- ừ thì tao cũng muốn nhưng mà từ năm nhất đến giờ, đường tình duyên như bị phong ấn ý, bao nhiêu mối, bao nhiêu lần date mà cũng chẳng mối nào đến mối nào, đứa thì bảo không tin cái mồm của tao, đứa thì kêu chỉ coi t là bạn …. Thật ra thì nó cũng nhiều lần nó định kiếm cho mình một em người yêu ngoan xinh yêu nhưng chả lần nào mà nó thành công cả, Haiz chắc là số đào hoa của nó được dùng hết vào thời c3 rồi
chúng nó cứ thao thao bất tuyệt, cốc chú cốc anh một hồi thì thằng nào thằng đấy cũng tê tê hết cả rồi lên là kéo nhau về phòng trọ, sinh viên bọn nó là vậy, khi không còn được sự bao bọc của cha mẹ kèm chặt hằng ngày nữa thì chúng nó sẽ trải nghiệm hết tất cả mọi thứ mà từ trước đến nay chưa đứa nào từng được thử. Lôi nhau về đến phòng thì mỗi đứa một góc mà nằm, trong hội của bọn nó thì chỉ có mỗi cu Giang là có người yêu nên tối nào hai đứa nó cũng call video với nhau mà nói chuyện vui lắm. Nó thì cũng ngó vào một hai lần, con bé đó khá là xinh học bên trường tài chính ở Hưng Yên thì phải.
- Ê Nga này, cu Tài bạn anh nó kêu nó ế quá e xem có ai không giới thiệu cho nó xem
- À thế mà mấy lần trước e bảo giới thiệu cho thì kêu chưa muốn, giọng người yêu thằng bạn nó văng vẳng vọng ra từ chiếc điện thoại khiến nó cũng hứng thú mà giỏng tai nghe
- Nó là mõm huynh mà, Bạn nó nói
- Tao mõm đâu, lúc ý tao không muốn thật , nó nhăn nhó trả lời… mà Nga ơi bạn xem có ai không giới thiệu cho tôi với sắp đông đến nơi rồi mà chưa có tay để nắm đây. Nó trả lời cu Giang sứt
- ừ e xem có ai giới thiệu cho nó để sau anh sang bên em đỡ phải đi một mình hehe...
Nói chuyện qua lại một hồi thì người yêu cu Giang gửi cho nó trang cá nhân của một cô bạn cùng lớp đại học, nó cảm ơn rồi vào check xem sao, hiện ra là một cô gái trông dịu dàng nhưng cũng toát lên một tâm thái nghiêm túc mạnh mẽ, nó chẳng hiểu sao mà nó có cảm giác đã từng gặp cô ấy ở đâu rồi thì phải, một cảm giác quen thuộc hiện trong trí óc nó, cánh đồng hoa, ngày đông, và những cơn mưa cả nước mắt nữa những hình ảnh đó hiện ra trong đầu nó chạy dần dần như những thước phim từ tương lai hoặc là quá khứ đang ùa vào bủa vậy tâm chí nó, ngây ra một lúc thì nó cũng bình tâm lại hơn… Lương Diễm Quỳnh à, một cái tên đẹp, lúc đó trong trí óc nó hiện lên dòng chữ mình phải làm quen ngay mới được. Chắc tại đang có chút men trong người nên nó bạo dạn hơn thường ngày nhấn kết bạn và vào hội thoại mess để nhắn tin.
Send to Quỳnh:
- Hi cậu, cậu là bạn của nga đúng không vậy..
Đợi một hồi thì cũng có thông báo chấp nhận kết bạn
- Đúng rồi ạ, Quỳnh trả lời nó
- Nga có nói về bạn đó, mình khá ấn tượng , bạn cho mình làm quen nhé hihi..
- Vậy hả, oki nhaa..
Thật ra thì đoạn hội thoại hôm đấy còn dài lắm nhưng nó chỉ viết vậy thôi, may mà nó vẫn còn giữ lại tất cả những gì về em, kể cả từng đoạn tin nhắn hay những món quà kể cả chiếc nhẫn e đưa cho nó, nó vẫn giữ lại móc vào sợi dây chuyền và đeo vào cổ, giờ ngồi đọc lại những dòng tin nhắn ngày đầu của nó và em mà nước mắt nó tự chảy ra, đã mấy năm không gặp rồi nhỉ em, ở nơi đó có bao giờ em giống như anh không. Nhìn đâu cũng thấy bóng dáng em, rồi bật khóc khi những kỉ niệm ùa về như thuở đầu mình yêu, anh vẫn luôn luôn tự hỏi ‘’ nếu anh nói nhớ, em có quay trở lại “.
Nó lúc đó đang làm sinh viên năm 3 ngành thiết kế đồ họa, cũng đang thực tập ở một công ty thiết kế nhỏ ở Hà đông nên thường thường vào lúc nghỉ trưa hoặc tối về là nó sẽ nhắn tin với Quỳnh, qua đi qua lại cũng chỉ về những câu chuyện cuộc sống
- Cậu thấy con mèo tới nuôi này nó dễ thương không, Quỳnh gửi ảnh cho nó
- Ui cute quá, đúng chủ nào tớ lấy, nó dễ thương như cậu vậy, nó trả lời
- Cậu lẻo mép quá, chắc trước trap nhiều em quá nhỉ ( biểu tượng mặt thờ ơ)
- Không mà, tớ chung thủy lắm, chỉ có nhắn tin với một người thôi
- Điêu lắm nha, nhưng mà thôi tạm tin, mà cậu ăn uống gì chưa, làm nghề đó ngồi nhiều thì chăm chạy bộ hoặc tập thể dục vào không sau hỏng hết lưng đó
- Vâng sếp, tớ biết rồi ạ….
Nhắn tin qua lại với nhau một thời gian, nó thấy nó và em có nhiều nét giống nhau, nó cung song ngư còn em bọ cạp đều thuộc nhà nước nên chúng nó hợp nhau lắm. Nó thì có phần mơ mộng bay bổng còn em là bọ cạp mạnh mẽ cá tính nhưng sâu thẳm vẫn mang một nét yếu đuối của nhà nước, mới đầu thì nó cũng không quan tâm về cái cung hoàng đạo này đâu nhưng sau này nghe em nói nó mới để ý đến và nó cũng thấy đúng thật, nó đang học về nghệ thuật kiểu thiết kế vẽ vời này nọ, còn em học về marketting nên cũng phải thực tế hơn nó nhiều.
Thường thì vào khoảng 8h tối là nó sẽ vào chat với Quỳnh, nhắn tin với nhau cũng nửa tháng rồi mà vẫn chưa có lý do gì để mà hẹn nàng đi chơi, nó bí lắm , hỏi mấy thằng bạn thân thì tụi nó bảo phải do mình thiên biến vạn hóa đưa nàng vào cái kế hoạch mà nó phải tự nghĩ ra, mấy ông khuyên như không khuyên vậy nó mà biết thì đâu đến nỗi phải như này, thú thật thì nó luôn luôn nghiêm túc trong việc yêu đương nên nó cũng muốn gặp mặt để mối quan hệ có thể tiến xa hơn nữa chứ không thể chỉ mãi dừng lại ở mức nhắn tin như hiện tại. Nó cũng muốn cho em hiểu rằng nó nghiêm túc chứ không có bông đùa, vì cái cảm giác ấy, cánh đồng hoa, ngày đông những cơn mưa… Nó biết không phải tự nhiên mà những hình ảnh đó hiện lên rõ ràng như vậy chắc chắn đây là người nó phải gặp phải yêu trong cuộc đời của nó dù không biết sau này mọi chuyện có ra sao đi nữa thì nó vẫn chấp nhận vì đây là ý trời rồi….
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Này bạn thân, tao yêu mày