Logo
Trang chủ
Chương 104

Chương 104

Đọc to

_Anh ăn cơm chưa?- Linh hỏi tui

_Chưa.

_Vậy về nhà em, em nấu cơm cho anh ăn.

_Ừ.

Rồi Linh nhẹ nhàng ôm lấy tui, em nhè nhẹ dựa đầu vào lưng tui, cứ như ngày đầu….

Về tới nhà Linh, may quá, nhà cửa vẫn bình thường, khi nãy đi vội quá, tui quên không kháo cửa.

Vào nhà, bà chị giúp việc vẫn chưa về.

Linh chạy ngay xuống bếp, lấy nước cho tui uống.

_Anh uống đi, em đi làm đồ ăn.

Hớp một ngụm nước, tui đi xuống bếp, Linh đang ở dưới đó.

_Thịt bò này ai mua vậy ta?

_Anh không biết.- tui giấu Linh, vậy là lại bất ngờ hụt.

_Mà em làm món gì vậy?

_Anh ăn bò nướng phô mai chưa?- Linh hỏi tui

_Chưa, ngon không?

_Ngon lắm á.

_Ừ, hì.- tui cười

Vụ thằng Tín làm tui khá sốc, nhưng may mà không có chuyện gì, vả lại Linh vẫn còn kề bên, chăm sóc, an ủi tui.

Chợt nhận thấy mình may mắn quá.

_Làm món này lâu không?- tui hỏi Linh

_Nhanh lắm.- Linh vừa trả lời vừa làm thoăn thoắt.

_Hic…nay em nấu ăn giỏi quá, giỏi hơn anh luôn.

_Đương nhiên, vợ anh mà.- Linh hếch mũi cười.

Nhìn em sao yêu quá.

Tui đưa tay ra, ôm Linh từ phía sau, hôn nhẹ lên má Linh, em chỉ cười, không nói gì.

_Còn hơn một tuần nữa là anh xa em rồi.- tui nói

_Em biết…- Linh trả lời. _Ở đó bao lâu rồi em sẽ về?

_Em không biết, có lẽ hết Đại Học.- Linh thở dài

Chợt tui cảm thấy có một khoảng cách vô hình giữa tui và Linh.

_Thôi, anh xin lỗi, không nhắc nữa. Em làm mau đi, anh đói rồi.- cố gắng vui vẻ để xóa tan cái khoảng cách đó.

Cuối cùng món bò nướng phô mai cũng xong, Linh dọn ra bàn.

_Ngon hông đầu to?

_Nhon nhắm…- tui nheo mắt cười

_Nè, ăn miếng cà chua cho đẹp da.

_Dạ, cảm ơn anh yêu.- Linh cười, để lộ cái răng khểnh. Nhìn yêu không chịu được.

_Không có gì ạ….em yêu.

_Anh.

_Hả?- tui nhai miếng xà lách

_Mình giống vợ chồng mới cưới ha.

_Ừ, vậy vợ định chừng nào động phòng?

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Hai chữ: bạn thân
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN