Logo
Trang chủ
Chương 107

Chương 107

Đọc to

Tùng tùng!!! Tùnggggg!!!” Tiếng trống trường vồn vã.

Cái loa văng văng tiếng thông báo.

“Các em học sinh thi học sinh giỏi môn Anh văn tập trung vào phòng số 13. Xin nhắc lại…”

_Tới giờ rồi, anh đi đi đầu to.- Linh giục

_Hả? Em cũng nghe nữa à?

_Loa thông báo vậy ai mà hông nghe. Đi lẹ đi, trễ giờ đó.

_Ừ ừ, thôi anh đi nha.

_Thi tốt nha chồng!

Tắt máy, vào phòng, chờ đợi, sắp xếp chỗ và cuối cùng là làm bài.

Đề khá là khó nuốt, hí hoáy gần tiếng đồng hồ thì cũng làm xong.

Đem nộp bài cho giám thị, tui xin phép về sớm nhưng không được, bị bắt phải ở lại tới khi hết giờ và giờ kết thúc là 10 giờ, mười giờ thì tới giờ Linh đi rồi.

Mặt mày tối sầm, tui quay trở lại bàn.

Lòng nóng như lửa đốt, tui cắn nát hết mấy cái móng tay.

“Tic tac…tic tac…tic tac…” Năm phút nữa là 10 giờ.

“Tic tac….tic tac….tic tac….” “Tùng tùng tùnggggg!!!”

_Tất cả nộp bài! Trật tự rồi tôi mới cho ra về.

Còn trật tự à? Khốn vừa thôi chứ.

Mặc kệ bà giáo, tui chạy băng băng ra ngoài.

Dẫu cho bả chửi cũng không dừng lại.

Ra tới cổng trường, cắm đầu chạy một mạch đi kiếm xe ôm…nhưng không có.

Chạy bộ tới nhà Linh, tui chỉ biết cắm đầu mà chạy, không thiết gì cả.

“Rầm!!!”, chiếc xe máy chẹt qua. Tui ngã lăn quay.

Cố gắng đứng dậy chạy tiếp.

Tới cổng, tui bấm chuông, hơn cả chục lần, không ai mở cửa.

Lấy điện thoại ra gọi cho Linh.

_Alô.

_Linh hả? Em đang ở đâu vậy?

_Em…đang ở sân bay.

_Sao?

_Em đi từ sớm rồi….- Linh lí nhí

_Sao em không nói?

_Em sợ anh lo.

_Lo gì chứ? Em coi anh là gì mà không nói với anh tiếng nào mà đi vậy hả?

_Em xin lỗi…

Tui im lặng, nước mắt cứ chực trào ra.

_Anh…em sẽ về mà.- giọng Linh nức nở

_Linh….- cổ tui nghèn nghẹn, không nói được gì.

_Em đi đây, tới giờ bay rồi.

Cố gắng mở miệng nhưng tui không nói được gì, cứ ú ớ trong họng.

_Em yêu anh, đợi em nha…đầu to…

_Khoan…

…Tút…tút…tút…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Ác Mộng Kinh Tập
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN