Logo
Trang chủ
Chương 54

Chương 54

Đọc to

Chiều, 4 giờ. Má điện thoại.
- Hôm nay chị Q có lên nhà mình không con?
- Dạ không… - Tui biết tỏng phải nói gì.
- Ờ, vậy hả? Ờ mà sáng mai má mới về. Tối khóa cổng cẩn thận đó.
- Ơ… má đang ở đâu? - Tui hỏi.
- Trên Sài Gòn với ba mày chứ đâu. Ba má chị Q năn nỉ dữ quá nên ba mày mới chịu ở lại.
- Vậy à…
- Ừ, nếu mà chị Q có về thì nói nó là ba má đang đi du lịch, đừng nói là Sài Gòn nghe chưa? - Má dặn.
- Dạ…. con biết rồi…
- Ừ, vậy thôi. Mà tối nay giao thừa đó, đi chơi thì dẫn bé Linh theo, nhớ khóa cửa cẩn thận, không được về khuya nghe chưa. - Má dặn tiếp.
- Dạ… cái đó má khỏi nhắc. - Tui cười khì khì.
- Ừ, thôi má cúp máy đó.
- Dạ….
… Tút… tút… tút…
Cúp máy, bà già ở nhà dưới đi lên.
- Mới nói chuyện với ai đó?
- Má. - Tui bình thản.
- Chuyện gì?
- Thì hỏi coi bà có về đây không chứ gì.
- Rồi mày nói sao?
- Bao che chứ gì. - Tui vẫn chằm chằm ngó TV.
- Trùi ui, cám ơn em trai dễ thương của chị. - Bả bẹo má tui.
- Ờ… buông ra… đau.
- Ờ… he he.
Rồi bà già chạy xuống nhà sau. Mệt quá… hình như đây là lần đầu tiên mình làm việc không công… kệ, người nhà thôi.

Năm giờ, tắm rửa, thay đồ. Bà già với bé Linh nấu cơm, toàn món ruột của tui, thịt kho khô, rau muống xào tỏi, canh chua khóm…
Làm hai tô cơm, no ngắc ngư, tui bò lên nhà trước. Lấy điện thoại ra bấm. Nhắn tin cho Vi em.
- Hey, đang làm gì vậy?
5 phút sau…
- Đang chơi game. - Vi trả lời.
- Game gì?
- Audition.
- Ghiền dữ ha.
- Tại không có gì làm… hi.. hi (^_^)!
- Ừm, vậy còn… vụ thằng Qúi sao rồi? - Tui hỏi.
- Sao là sao?
- Ơ, Vi với nó….?
- Bình thường mà, có gì đâu.
- Thiệt không? Hay là giấu T chuyện gì à?
- Ẹc, có gì âu, T lạ quá... thui, Vi chơi game đây, pp.
Bỏ điện thoại vô túi, không hiểu nổi thằng Qúi. Vô nhà lấy chìa khóa, tui dắt xe ra ngoài.
- Ê, mày đi đâu đó? - Bà già cản đường.
- Đi công chuyện, bà ở nhà với Linh đi. - Tui nói.
- Ai cho mày đi? - Bà già cau có.
- Mệt quá! Tránh ra, không tui cho bà ra đường ở giờ! - Tui gắt lên, bà già cũng hoảng hồn, mặt xanh lét, đây là lần đầu tui nổi nóng với bả.

Rồ ga rồi phóng xe đi. Chạy thẳng một mạch tới nhà thằng Qúi…
Tới nơi, tui dựng xe vô 1 góc rồi bấm chuông “Kính coong! Kính coong!...”
- Ủa, T hả con? - Mẹ thằng Qúi niềm nở.
- Dạ, bác ơi, Qúi có ở nhà không?
- Không con, nó đi đâu sáng giờ chưa về.
- Dạ…?
- Thôi vô nhà ngồi uống nước đi, chắc nó cũng sắp về rồi.
- Dạ.
Tui dẫn xe vô.
- Nay học hành sao rồi con?
- Dạ cũng tạm ổn.
- Ờ. Vậy hả, mà thằng Qúi trong lớp nó có quậy không?
- Dạ nó cũng bình thường. - Tui gật gật đầu.
- Vậy thì tốt. - Bác gái hạ giọng.
- À, dạ, con thấy thằng Qúi học ở đây được mà bác, tại sao phải chuyển nó lên Sài Gòn gấp vậy?
- Sài Gòn gì con? - Bác gái ngạc nhiên.
- Dạ… thằng Qúi nói… - Tui ngạc nhiên.
- Hết Tết này gia đình bác sẽ qua Canada định cư. - Bác gái nói.
- Dạ…?! - Tui bất ngờ.
- Nó chưa nói con nghe hả? - Bác gái hỏi.
- Dạ… dạ chưa… - Tui run run.
- Khổ là vậy, dang dở chuyện học của nó. - Bác gái lắc đầu.
- Dạ.. dạ.. con có hẹn rồi bác, giờ con về… - Tui đứng dậy.
- Ờ, vậy mốt rảnh thì qua chơi…
- Dạ, con chào bác. - Tui cúi đầu.
- Ừ…

Dắt xe ra khỏi cổng, gọi điện cho thằng Qúi, nó khóa máy. Bấm số gọi cho Vi.
- Alô?
- Vi hả? Biết thằng Qúi ở đâu không? - Tui hớt hải.
- Gì dạ?
- Biết thằng Qúi ở đâu không?
- Đang hẹn với Qúi nè. - Vi trả lời.
- Ờ, vậy hả, tí nữa nói nó lại nhà T đi?
- Ờ.
- Mà đang ôm ấp, hun hít gì mà nói chuyện nghe nhỏ xíu vậy.. he.. he. - Tui cười.
- Ai biết, mạng nay bị gì á, mà hun hít gì, nắm tay Vi còn không dám nữa. - Vi nguýt dài.
- Ờ… hehe… mà nó đâu?
- Đang ngồi đợi nè.
- Hả? Tưởng nó ở đó chứ.
- Người gì đâu đi trễ quá chừng không biết. - Vi dỗi.
- Ờ, đang ở đâu vậy? Cho địa chỉ để ra rình coi… he… he
- Quán café đó giờ. Đó, ra rình đi. - Vi lạnh lùng.
- Ờ ờ, ra liền…
Nổ máy, tui cho xe thẳng quán café. Lòng nhẹ nhõm, thằng Qúi không phải hạng người tệ mạc như vậy…. trực giác của tui đã đúng.
Tới nơi. Tui đi vô. Quán cũng khá vắng. Len lén đi vô, ngó nghiêng, thấy thằng Qúi ngồi nói chuyện với Vi. Bay vèo qua bàn gần đó, quan sát tình hình.
- À, anh ơi, anh gọi gì ạ? - Tiếng nói thánh thót.
- Cho em một ly… - Tui ngước mặt lên.
Cái Đ.M nó!!! Con vẹo, con vẹo, mày làm gì ở đây?!! Mà hình như nó không nhận ra mình. Chợt nhận ra mình vẫn còn úp cái nón bảo hiểm với đeo khẩu trang. Tui lấy lại bình tĩnh, sửa đổi giọng nói chút xíu.
- Cho…… e…m một ly…. café sữa…
- Dạ vâng, có liền anh… con mẻ ẹo phát rồi đi ra.
Lát sau con mẻ đem café ra, đợi mẻ đi khuất tui mới dám gỡ nón với khẩu trang ra. Ngồi đó nhìn hai đứa kia nói chuyện.
Chắc không có chuyện gì, he he, lát về đập cho thằng Qúi 1 trận, tội dám láo với ông.
Đang nhâm nhi ly café, nhìn sang bàn hai đứa kia. Bỗng nhiên Vi đứng phắt dậy:
- Sao Qúi lại làm vậy với Vi chứ?!!! - Hai mắt Vi đỏ hoe, ngấn lệ.
Vi chạy vụt đi. Tui ngơ ra, thằng Qúi thì đứng đó, chết lặng.
Định cư ở Canada à? Khó mà giữ vững được tình yêu, nhưng mà vứt bỏ đi cái thứ tình cảm trong sáng dành cho người mình yêu thì khó gấp vạn lần.

….còn tiếp….

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tâm Ma
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN