Đạp xe vòng vòng công viên rồi chạy ra sân vận động.
Người xe đông nghịt, còi xe inh ỏi.
Chạy xe mà cứ nhích chầm chậm được một đoạn thì phải dừng lại, mệt bỏ.
- Mệt hông?
- È….chạy kiểu này thì thà đi bộ sướng hơn. - tui nhăn mặt
- Hay là mình đi bộ đi.
- Hở? Còn xa mới ra tới chỗ bắn pháo hoa mà?
- Nhưng mà đi vầy khác gì đi bộ đâu. - Linh nói
- Ừm…thì xuống xe dắt bộ vậy. - tui nhe răng cười rồi nhảy xuống xe.
Đi bộ một đoạn, gần ra tới sân vận động thì có chỗ gửi xe.
Gửi phát dắt bộ mệt quá.
- Mấy giờ rồi anh?
- Ờ..chín giờ mấy rồi.
- Hic…còn hơn hai tiếng nữa mới bắn pháo hoa. - Linh phụng phịu
- Có gì đâu, cũng tới nhanh thôi mà. - tui cười
Rồi hai đứa ngồi xuống băng đá gần đó.
Gần đó có hàng nước.
- Hai đứa uống gì không? - chú bán nước mời chào
- Dạ, lấy con hai chai Sting. - tui cười
- Có liền, có liền. - ông hàng nước vừa cười vừa nhanh nhảu đập nước đá.
- Nè, em chưa có nói là muốn uống gì mà. - Linh nói
- Hì hì, anh biết tỏng là em sẽ uống Sting. - tui cười khì khì
- Sao mà anh biết? - Linh ngơ ngác hỏi
- Thì đi ăn với anh lúc nào mà em không uống Sting.
- Để ý dữ ha. - Linh bĩu môi
- Lần đầu em mời anh uống nước cũng uống Sting chứ gì.
Mà sao em thích Sting dữ vậy?
- Tại nó ngon, vậy cũng hỏi, đầu to ngốc quá. - Linh cười rối ngắc nhẹ má tui.
- Ừm… - tui ậm ừ.
Đúng lúc này ông chủ hàng nước đem hai chai Sting với hai cái tẩy ra.
- Đây, đây, Sting mát lạnh đây cho chú xin 14 ngàn.
- Dạ đây. - tui móc tiền ra đưa.
Rồi hai đứa ngồi đó uống Sting.
Trời lạnh, uống Sting nữa, tui có mặc áo khoác mà lạnh thấu, Linh mặc có cái áo thun thôi, sao chịu nổi.
- Lạnh không? - tui hỏi
- Đóng băng nè…. - Linh ịnh cả hai tay em lên cổ tui, lạnh ngắc.
- Lạnh! Lạnh! - tui nhảy dựng
Linh nhìn tui, em che miệng cười khúc khích.
- Em chơi ác vậy?! - tui nhăn nhó
- Hí hí…em giỡn tí xíu…ai dè anh nhảy dựng lên luôn…hí…hí - em vẫn tít mắt mắt cười
Mười một giờ bốn lăm, hai đứa vẫn ngồi chờ, nói chuyện trên trời dưới đất.
- Linh nè…
- Gì vậy anh?
- Tại sao em lại thích anh?
- Em….cũng hông biết nữa…
- Là sao?
- Lần đi lao động đó, gặp anh, em thấy có cảm giác thân thuộc lắm…em hông biết sao nữa…
- Vậy hở, tui thì thấy mấy người là muốn chạy xúc dép. - tui giở giọng ngọng nghịu ra chọc Linh.
- Làm gì chạy?
- Không chạy để bị đánh à?
Hôm bữa gặp em ở nhà vệ sinh thì bị sút cho một phát, còn đau tới giờ. - tui nhăn nhó
- Hứ, cái đó là tại anh, đi vô đó làm chi. - Linh nguýt dài
- Anh bị rượt nên mới chạy lộn chỗ vô đó mà. - tui gãi đầu
- Còn cãi cố, tin em kỉ luật anh hông? - Linh véo má tui
- Ui da, ui da!!! Không cãi nữa đâu mà!!! - tui nhăn nhó
- Tha cho anh đó. - Linh buông.
- Ui da…. - tui xuýt xoa
- Còn cãi em nữa hông?
- Này thì cãi… - tui chồm lên, hôn nhẹ lên môi em.
- Ơ…anh… - Linh bất ngờ
- He he, anh thích cãi đó. - tui cười nhe răng
Linh đỏ mặt, liếc xéo tui rồi quăng cho một câu:
- Thấy ghét! >”- Ừ, vậy mà có người yêu tui he..he
- Ai thèm yêu mấy người. - Linh bĩu môi
Tui không nói gì, chỉ cười rồi nắm lấy tay em.
Ba!!!!.......
Hai!!!!!......
Một!!!!!!!!........
“HAPPY NEW YEAR!!!!!!!!!!!”
Tiếng hò reo của đám đông, mọi người hòa chung nhịp đập, đón chào thời khắc giao thừa.
“VÉOOOOOOOOO!!!!!!!!! BÙM!!!! BÙM!!!!”
Pháo hoa đã được bắn lên, chào mừng đêm giao thừa!
Tui với Linh ngồi đó, ngắm nhìn những trái pháo đầu tiên được bắn lên.
Đẹp quá!!! Lòng tui nao nức.
Linh cũng chăm chú nhìn, em khẽ tựa đầu lên vai tui….
Chờ đợi mấy tiếng đồng hồ để được 10 phút ngắm pháo hoa, cuối cùng cũng không.
Tui với Linh rảo bước đi lại chỗ gửi xe.
Dòng người lại chuyển động ngược xui, mấy thanh niên choai choai thì hò hét rủ nhau đi chơi tiếp, mấy người bán hàng thì bắt đầu dọn dẹp.