Logo
Trang chủ

Chương 63

Đọc to

Quả báo! Đúng là quả báo!
Làm điều ác nhiều quá nên giờ trời cho tui gặp nó, nó đeo riết không nhả đây mà…

"Hãy cho các bạn trong đội học sinh giỏi một tràng pháo tay nào!!!" - ông hiệu phó phát biểu.

“Bộp! Bộp! Bộp!” Cả sân trường vỗ tay rần rần.
Có ai giúp tui thoát khỏi con nhỏ này không?

"Chà, học sinh giỏi luôn ta." - Trực cổng đứng đó nói.

"Gr…" - tui liếc nó, không nói nên lời.

Rồi tất cả về chỗ.
Lúc đi xuống nó còn đá đểu tui:

"Liệu mà học hành đàng hoàng, vi phạm một lần nữa là coi như xong, tôi canh chừng ông kĩ lắm đó."

Nghe nó phán câu đó thì sống lưng tui lạnh toát.
Về chỗ, tui ngồi xuống, thơ thẩn, ngẩn ngơ.

"T, T!" - Linh gọi tui.

"Hả…" - tui giật mình.

"Anh làm sao vậy?"

"À… à, không có gì." - tui vuốt mặt.

"Bị bệnh hả?" - Linh ân cần.

"Không… không có gì mà."

"Ừ…" - Linh nhìn tui lo lắng.

Tui ngồi đó vò đầu, bứt tóc, làm sao, làm sao để đá cho con ma mới văng ra khỏi đội đây.
Có nó thì coi như đời tui từ đây chấm dứt.

"Linh! Sao em không thi học sinh giỏi?" - tui hỏi.

"Hở… à… năm nay em không muốn thi, em muốn nghỉ ở nhà." - Linh nhìn tui.

"Sao vậy?"

"Làm biếng." - Linh lè lưỡi.

"Trời đất…" - nghe xong muốn bật ngửa.

"Em ở nhà, có gì qua nhà, em ôn thi cho anh luôn." - Linh cười tinh nghịch.

"Ờ…"

Xong, Linh không chịu đi, kiểu này tui lên dĩa.

"T…. xuỵt!" - thằng Năm nổ kêu tui.

"Gì?"

"Xuống dưới đây… thằng Tín muốn nói chuyện với mày nè." - nó ngoắc ngoắc tui.

"Hửm… ờ."

Nghe vậy, tui kéo theo cái ghế bay tót xuống chỗ tụi nó.

"Nào nào, chuyện gì?" - tui hỏi.

"T! Mày thấy gì không?" - thằng Tín hất hàm qua phía bên lớp kế bên.

"....Học sinh....."

"Ừ, học sinh bao gồm những ai?" - nó hỏi tiếp.

"Gồm…. mấy đứa trong lớp học…" - tui bắt đầu mệt với trò hỏi đáp của thằng này.

"Ừ, có bao nhiêu trai, bao nhiêu gái?" - nó hất hàm tiếp.

"....." - tui đơ ra, không hiểu nó muốn cái gì.

"Trả lời lẹ đi, thằng ngu." - nó vênh mặt.

"Grừ… có cái con bà mày bên đó à?! Dám chửi ông ngu à?!" - tui nổi nóng, lấy tay gõ lên đầu nó liên tiếp.

"Ui da! Ui da! Xin lỗi lão đại mà, xin lỗi mà!" - nó van xin.

Tui vẫn không tha, chúa ghét mấy trò cù nhầy dở hơi như nó.
Tiếp tục đánh, lát sau, mỏi tay tui mới dừng lại.

"Tha cho mày đó." - tui thở hồng hộc.

"Ui da…" - nó lấy tay xoa xoa đầu, mặt nhăn nhó.

"Muốn gì, nói lẹ!"

"Ờ… mày thấy có bao nhiêu…"

Không đợi nó nói hết câu, tui giơ tay định cho nó thêm phát nữa vô đầu.

"Cảnh báo mày lần cuối, nói gì nói lẹ đi." - đầu thằng này cứng vãi, đánh đau tay bỏ.

"Ui da… chuyện là vầy…. mày quen con nhỏ hồi nãy phải không?"

"Con nào?"

"Con nhỏ nãy đứng kế mày đó."

"Có chuyện gì?" - tui quắc mắt.

"Hề hề, chả là nó xinh hen mậy…" - thằng Tín xun xoe, cười gian xảo, mặt như nịnh thần.

"Hết con xà bông lại tới con này à?"

"Hề hề, lão đại giúp đi mà…"

"Éo, tao có thù với nó."

"Ề, chuyển giùm bức thư thôi mà, có gì khó đâu…"

"Không."

"Một Sting."

"Không."

"Hai."

"Không."

"Ba Sting luôn."

"Hừm… năm chai thì tao còn suy nghĩ." - không biết sao mình ghiền Sting tới vậy.

"Bốn chai…" - nó nói.

"Năm chai."

"Thôi, bốn chai rưỡi."

"Dẹp mày, không nói gì hết." - tui gắt.

"Được rồi, năm thì năm." - nó chấp nhận.

"Hờ hờ…" - tui nhìn nó cười.

Rồi thằng Tín lấy trong cặp ra xấp giấy A4, trong đó có một tờ viết kín mít chữ, nó lấy tờ đó đưa cho tui.

"Gì mà nhiều vậy?!"

"Hề hề, vậy là còn ít đó con. Đưa đây, ông dán lại." - Nó cầm lá thư gấp lại rồi bỏ vô phong bì.

Chợt lúc đó tui nảy ra tối kiến.
Tui lấy tờ giấy A4 ra, cầm cây viết lông của thằng Tín viết lên mấy chữ: “TAO BỊ ĐIÊN”.

"Viết gì vậy?" - nó hỏi.

"Im, bí mật quân sự." - tui gắt.

"Đưa chai keo cho ông đây." - tui giật lấy chai keo từ tay thằng Tín.

Từ từ lần mò qua lớp kế bên, chui lủi một lúc cũng tới được chỗ con nhỏ trực cổng đang ngồi.
Ngồi đâu không lai đi ngồi hàng thứ đầu nữa chứ.

"Ê… ê.. làm trò gì vậy?" - một đứa ngồi đằng sau trực cổng hỏi tui.

"Không có gì gửi tí đồ thôi." - tui nói.

"Gửi gì??? Gửi ai?" - con đó nói tiếp.

"Đưa đồ cho… ừm… nhỏ Anh gì gì đó." - thật lúc đó không nhớ tên con trực cổng là gì.

"Gửi gì?! Nói!"

"....Gửi thư…"
Bất ngờ nó giật bức thư trên tay tui, rồi nói:

"Đây! Gửi cho."

"Ơ… không…" - tui đơ ra.

"Đi về lớp." - nó ném cho tui cái nhìn sắc lẻm.

"Nhưng.."

"Đi!"

Đề xuất Tiên Hiệp: Tử Xuyên
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN