Logo
Trang chủ

Chương 73

Đọc to

Tới tiệm tạp hóa gần trường, Linh với tui đi vào mua mấy thứ. Thật ra là Linh mua chứ không phải tui mua. Tui chỉ là người trả tiền thôi. Đứng trong tiệm, ngó nghiêng một lượt. Linh lấy mấy bịch O’star rồi đưa cho tui:

_Tính tiền nè…đầu to. - Em cười tít mắt.

_Ừ…ừ…không uống nước à? Coca nha?

_Thôi, uống nước ngọt…mập.. - Linh phụng phịu.

_Hơ…mới nghe nha, uống Coca mà bị mập nè.

_Kệ người ta, hứ. - Linh dỗi tui.

_Hè vậy thì uống Coca zero, không bị mập. - tui làm mặt cười giỗ ngọt em.

_Cũng được. - Linh vẫn làm bộ mặt giận dỗi với đôi mắt mèo con.

Cúi xuống lấy hai chai Coca, thấy có mấy hủ Mentos bạc hà kế bên, tiện tay, tui lấy luôn. Tính tiền xong, hai đứa trở về. Nói về cái sự ga-lăng thì tui không thiếu, nhưng bây giờ tui thấy mình như thằng osin cao cấp vậy. Linh mua gì thì phải xách cái đó. Tay xách, nách mang mấy bịch O’star của Linh, thêm mấy chai Coca nữa. Vừa xách, tui vừa lấy Mentos ra ăn.

_Tham ăn quá, về lớp rồi ăn không được à? - vừa nói, Linh vừa lấy chai Coca ra uống.

_Kệ anh, anh thích.

_Hứ, chồng hư…blêu. - Linh lè lưỡi.

_He, ăn không? - tui đưa hủ kẹo cho Linh.

_Đút đi em mới ăn.

_Nói “A” đi.

_Aaaaaa… - Linh thích thú há miệng ra.

_Lười vừa thôi, có vậy cũng đòi anh đút mới chịu ăn. - tui nhăn mũi.

_Chồng phải có trách nhiệm chăm sóc vợ. - Linh cãi lại.

_Chưa cưới mà, vợ chồng gì đây?

_Mốt đủ tuổi rồi cưới. - Linh nguýt dài.

_Ờ…để coi, chắc khoảng chục năm nữa.

_Thì có sao đâu, chục năm nữa chứ gì. Tới đó rồi cưới nhau, rồi sinh con, rồi sống hạnh phúc bên nhau…hi..hi - Linh hồn nhiên nói về dự tính tương lai của mình.

_Thôi đi cô ngốc, nói trước bước không qua đâu. - tui lắc đầu.

_Rồi anh sẽ biết…blêu.

Lúc này trông Linh ngốc thật, ngốc lắm. Em tin vào cái chuyện tình mười năm, còn tui thì không, cho dù đã từng vài lần cố gắng nghĩ tới ngày đó nhưng vẫn không tin được. Bỗng thấy thương Linh, cô ngốc ngây thơ, đặt hết niềm tin vào tui.

_Đi nhanh lên! Rề rà quá! - Linh gọi tui.

_Biết rồi, sếp, tới liền nè.

Xách bịch đồ, lon ton chạy vô lớp. Còn năm phút nữa mới học tiếp. Cả lớp vẫn ồn ào. Nhỏ Minh Anh đang ngồi nói chuyện với mấy đứa bạn. Nhỏ Châu thì ngồi đó đọc lại bài một mình. Quay qua quay lại thì thấy thằng ôn con Nam đứng nói chuyện với Linh. Lại muốn chọc ghẹo nhau à?

_Linh, snack nè. - tui đưa gói bánh cho Linh, đồng thời kiếm cớ cắt ngang cuộc nói chuyện của Linh và Nam.

_Hì, cảm ơn. - Linh nói.

Thằng Nam thì nhìn tui, nó tỏ vẻ khó chịu. Hớ? Tao không khó chịu thì thôi chứ, mày cũng khó chịu à? Ăn hành không?

_Ê, nước ngọt của mình đâu? Hứa phải giữ lời chứ.

_Muốn uống nước ngọt lắm à? –tui nhìn nó.

_Ừ, mua giúp mình, mình có mấy bài tập nhờ Linh chỉ giúp.

Nói đoạn, nó lấy cuốn tập ra, kéo Linh ngồi xuống chung bàn với nó.

_Còn đứng đó nữa? Đi mua nước ngọt đi. - nó bắt đầu giở giọng bề trên, Linh nhìn nó khó chịu.

_Ừ…mua liền… - Mày là cái thá gì mà tao phải mua nước cho mày? Nói chuyện như mày chỉ khiến người ta binh vào mặt thôi. Tui lườm nó.

Chạy vụt ra, tay xách theo cái bịch đựng O’star với chai Coca, tui tức lồng lộn, đã dám “Binh!” ông mà bây giờ mày còn dám làm ông ngứa mắt nữa…Đứng ngoài hành lang, ngó vào, còn dám ngồi xích lại gần Linh của ông nữa à? Ông giết!

Tức khí, không biết nên làm gì nó, có thầy ngồi ngay đó nên tui không dám làm bậy. Khát nước, mở chai Coca ra hớp một ngụm nhỏ, bỗng tui sực nhớ ra một chuyện…

….còn tiếp….

Đề xuất Bí Ẩn: Thần Thánh La Mã Đế Quốc
Quay lại truyện Ngẫm
BÌNH LUẬN