Logo
Trang chủ

Phần 4: My Memories

Đọc to

Chào mọi người, xin phép được xưng tôi với mọi người đã và đang theo dõi, bản thân tôi cũng đã chạm vào cái độ tuổi 3x và các bạn những người đọc câu chuyện này ngay từ những chương đầu tiên có lẽ cũng đã trưởng thành. Mười năm không phải quãng đường ngắn, nhất là dành cho hành trình theo dõi một câu chuyện của một thằng nhóc ngày nào để bây giờ khi gõ những dòng chữ này nó đã trở thành một gã đàn ông...Cảm ơn các bạn đã đi cùng tôi sau rất nhiều năm tháng, cảm ơn vì đã để câu chuyện này góp một phần nhỏ nào đó trong thanh xuân của mỗi người. Ở đâu đó trên thiên đường, tôi tin Chị ấy cũng muốn gửi đến các bạn lời cảm ơn chân thành nhất vì đã tin để rồi dành thời gian theo dõi, cùng khóc, cùng cười với Ngày hôm qua...đã từng.

Tôi vẫn luôn đắn đo suy nghĩ việc mình tiếp tục câu chuyện này là đúng hay sai khi mọi cao trào đã qua, những ký ức đẹp nhất đã dốc hết cho 3 phần trước. Câu chuyện này tôi bắt đầu vì Chị ấy, cho nên đôi lúc tôi không biết khi mình viết tiếp liệu là một quyết định tốt hay không khi phần 4 là hành trình khi không còn Chị cùng đi nửa, đã từng xóa để rồi viết lại, mất khá nhiều năm để tôi quyết định up tiếp phần 4 này. Có lẽ trước khi tiếp tục theo dõi, mong mỗi người trong các bạn cũng sẽ tự quyết định có đọc hay không. Tôi không biết lần trở lại này sẽ mang đến những cảm xúc gì cho các bạn, cho chính tôi nửa. Nhưng hy vọng mọi thứ sẽ ổn. Thời gian cũng đủ dài kể từ phần 3 My Angel kết thúc, có lẽ đã đủ để mọi thứ thuộc về nó lặng yên, nhẹ nhàng hơn về mặt cảm xúc. Với những người tiếp tục theo dõi, hay để ký ức của những phần trước tạm nằm yên đâu đó, bởi vì câu chuyện tiếp theo này có lẽ chỉ là hành trình của một thằng "đàn ông xấu" loay hoay tồn tại. Nếu muốn giữ lại cho mình những ký ức đẹp về câu chuyện này, có lẽ nên dừng đọc thì tốt hơn. Và khi tiếp tục...tôi rất vui lòng đưa các bạn cùng tôi đi qua những tháng ngày trẻ trâu, hay có thể gọi thanh xuân vật vã của chính tôi, một thằng tồi, một thằng hề diễn trò trên chính cuộc đời mình. Tôi không hứa sẽ mang lại hoàn toàn là điều gì đó tốt đẹp, nhưng tôi hứa sẽ luôn viết thật nhất và đi đến trọn vẹn câu chuyện này.

* Mong các bạn nhìn thấy bài viết này sẽ chia sẻ để những người vẫn đang chờ đợi Ngày hôm qua...đã từng đã quay trở lại biết tin. Cũng nhiều năm rồi, mỗi người đều đang sống cuộc sống của riêng mình...quên sự tồn tại câu chuyện này cũng là điều rất bình thường. Cảm ơn các bạn.

*Lịch up chương mới: tối chủ nhật hàng tuần (có thay đổi sẽ thông báo nhé)

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)
Quay lại truyện Ngày hôm qua đã từng
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Mai Tran

Trả lời

10 tháng trước

T đã khóc khi Phương đi , cũng đau như chính tác giả💔💔💔 Giấc mơ nào có e , luôn đẹp nhất Cũng sẽ là nỗi đau, làm ah đau nhất Tĩnh giấc chẳng thấy e đâu Nặng mang theo những ưu sầu Nước mắt rơi E cũng có quay về được đâu ☕☕☕🍂🍂🍂

Ẩn danh

Huy Hoàng Phạm

8 tháng trước

Hầu như ai đọc đến đó cũng khóc. Mình thì bần thần, khó thở, lúc đọc xong chỉ muốn tìm mọi cách để liên lạc với ông Mon, muốn hỏi ổng chuyện gì đã xảy ra, tại sao tại sao vậy, xong còn gọi điện cho nyc khóc bù lu bù loa, làm nhỏ tưởng mình bị cái gì =]], cứ vậy mất cả tuần mới thoát ra dc. Lâu lâu đọc lại mấy chap ngoại truyện mà nước mắt vẫn rơi..

Ẩn danh

Huy Hoàng Phạm

Trả lời

10 tháng trước

Nhiều người đọc chuyện hình như không chịu đọc phần mở đầu (lời ngỏ) của tác giả á nhỉ. Tác giả đã nói ảnh rảnh thì ảnh mới viết được. Nhiều người hở cái: " Sao lâu vậy ad?? Chap mới đâu???" Nghe thấy ghét thiệt. Đọc free mà nói chuyện như mẹ thiên hạ. Đâu đâu quần què.

Ẩn danh

Tuấn Nguyễn

Trả lời

1 năm trước

Lâu có chap mới vậy tác gia

Ẩn danh

Hoàng Hồ Bảo

Trả lời

1 năm trước

P3 đâu ad

Ẩn danh

Đậu VS

Trả lời

1 năm trước

Xin phép tác giả Nguyễn Mon cho mình tạo audio Ngày hôm qua đã từng được không ?

Ẩn danh

Nguyễn Chí Bảo

Trả lời

1 năm trước

tiep di bac

Ẩn danh

Mầm

Trả lời

1 năm trước

Hóng chap