Thế là không hiểu sao lúc đấy em đi chầm chậm rồi dừng cmn nó xe lại ở đoạn đường vắng, định xuống xe nói chuyện cho rõ ràng với bọn nó thì con Wave phóng vượt lên trước mũi xe, còn con SH đỗ cạnh cửa kính chỗ con M ngồi. Em nhớ là hai thằng l*n đi Wave nhảy xuống trước cầm hai ống tuýp bịt đinh ở đầu đập thẳng vào cửa kính kêu rầm một cái. M đang ngủ bị thức giấc thấy thế lấy hai tay bịt tai khóc. "Đm muốn chơi bố mày thì nhầm cmn nó ngày rồi đấy con ạ".
Nghĩ được mỗi câu đấy xong em mở cửa đạp mạnh một cái, đẩy một thằng ngã xuống đất. Thằng còn lại thì cầm cả cái tuýp bịt đinh đập thẳng vào mặt em thì cánh tay em đỡ được, mỗi tội lúc nó thấy thế dứt ra kéo theo cả thịt nên máu chảy ra nhiều quá. Vừa đập trượt xong, nó đang định cầm tuýp vụt tiếp thì em tiện tay thuận bẻ mảng kính vỡ ở cửa sổ, chọi thẳng vào mặt nó. Hình như mảnh thủy tinh ghim vào mắt hay sao mà nó nằm xuống ôm hai mắt, ngón tay chảy ra máu. Vừa ném mảng kính xong thì hai thằng trẩu ban đầu cầm tông lao vào chém, phần vì đang đau, cũng chẳng đề phòng nên em dính ngay phát chém vào bả vai, rách cả cái vest mới mua, cảm giác bị chém đúng là đau vãi l*n thật các bác ạ, nó nhói từng cơ giật lên trên tận óc. Em cố cắn răng chịu đau, quay thật nhanh ra sau đạp thẳng vào bụng một thằng chó, nó gầy quá nên ngã ngược ra sau. Tiện tay lúc đấy em giật luôn cái tuýp vứt cạnh chỗ thằng Wave đang ôm mắt, vụt thẳng vào tai thằng cầm tông, vì em đứng gần nó nên đầu đinh cái tuýp vượt quá, chỉ đập phần sắt vào tai thôi. Thằng ôn con không kịp phản ứng dính nguyên cả quả tuýp, ngã xuống nhắm mắt luôn, em chỉ nhớ lại lúc đấy thấy nó nằm, ngón tay cầm tông vẫn cử động mà người cứ co giật liên tục.
Em thì lúc đó điên tiết nên cứ kệ con mẹ nó, cũng éo chết được đâu mà. Đang định đi thì nhìn thấy thằng Wave lúc đầu bị đạp cửa xe ngã lồm chồm bò dậy cầm theo cái tuýp lao ra, em điên quá nên chẳng nghĩ nhiều nên lúc nó cầm tuýp vụt vào người, em giơ cả cánh tay trái ra đỡ kêu bộp một cái đau điếng hết cả người. Tiện lấy bàn tay tóm chặt vào cái tuýp của nó, em nghiến răng giữ chắc đến mức nó dựt không được, rồi em giơ cùi chỏ ngang mặt mình, dập ngang thốc thẳng vào sống mũi nó. Thằng ôn con chắc choáng nên tay buông nhả hờ cái tuýp, em liền giật thật mạnh rồi cầm cái đầu tuýp ngược không đinh vụt chính giữa vào mạng sườn.
Quả đấy như là em đau quá nên dồn hết ức chế vụt mạnh nên thằng ôn kia kêu lên một tiếng rồi ôm mạng sườn khóc.
Bem xong 4 thằng em cũng hết cmn nó hơi, lảo đảo đi vào trong xe ngồi vớ lấy điếu thuốc hút cho đỡ mệt. Vừa ló cái thân vào thì M nó nhào ngay sang cạnh ôm chầm lấy em khóc, khóc như đứa trẻ lên ba vậy, chắc nó cũng sợ nhiều lắm. Bình thường có chuyện nó hay ôm em thế này, em luôn để mặc kệ cmn nó một mình, mà không hiểu sao, hôm khuya đó em lại có mấy cái hành động sến như bọn Hàn xẻng là đưa tay vuốt tóc và nói "đừng khóc nữa, không sao đâu mà". Đến bây giờ khi gõ mấy dòng này nghĩ lại em vẫn thấy ngại...
Ngồi trong xe châm điếu thuốc xong, em vội phóng xe đi luôn vì sợ gặp ai qua nhớ được cái biển số xe thì lại phiền phức. Vậy mà đến chiều hôm kia, bố của con M đã biết chuyện. Mẹ, em thề là không hiểu ông sếp có gắn cam ở xe không mà chuyện gì cũng biết, làm chiều hôm đó em bị sạc một trận. Nếu không có M ra kể đầu đuôi xin cho thì chắc em đã bị phạt vào lương rồi. Đến bây giờ em vẫn cho rằng hôm đó thằng bị đánh hoặc ai đấy nhớ số biển báo với CA, CA truy ra gọi cho bố con M dò hỏi. Sau khi biết được là xe của ông sếp em thì không truy cứu nữa và để chìm luôn. M thì sau vụ đấy thì khá hơn tí, bắt đầu nghe em nói hơn trước, hay cười và điều quan trọng nhất làm em cảm động hơn cả là nó hứa sẽ bỏ bớt 1 buổi lên club trong tuần nhưng... Đến giờ vẫn chưa thấy thực hiện. À mà còn khoảng thởi gian em nằm nhà dưỡng mấy vết thương, M ngày cũng sang mua cháo cho em ăn (không phải nấu các bác ạ... )
Vậy là sau khoảng thời gian rất rất dài, đến hôm nay em mới có dịp vào đây chia sẻ cuộc đời mình với các bác. Có nhiều bác pm inbox cũng như trên topic lo lắng hỏi cuộc sống của em hiện giờ ra sao? có ổn không? làm em cảm thấy rất vui vì bình thường chẳng có ai quan tâm đến em như thế cả, em hiện giờ sống vẫn ổn, tất nhiên nếu nói là bình thường như trước đây thì chưa được vì em vẫn còn phải cố gắng nhiều nhiều (M hâm nhỉ!).
Và công việc cũng nhiều hơn trước nên em sẽ không ra thường xuyên các chap phục vụ các bác được, điều này mong các bác thông cảm cho em vì đối với em vẫn còn có công việc, và mọi người bên ngoài cuộc sống thực nữa, nó luôn là quan trọng hơn cả. Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, sau những điều đó thì em luôn coi voz cũng như các bác trong đây như là gia đình thứ 2 của mình, vậy nên em sẽ nhắc lại là em sẽ không DROP cho đến khi nào các bác không muốn đọc nữa Nếu có cơ hội, em cũng mong như một số các bác đã pm inbox là có dịp em và các bác sẽ được ngồi làm ly rượu, hút điếu thuốc chia sẻ về cuộc sống, về xã hội. Sẽ không còn qua ol hay voz, sẽ không có pm inbox để nói chuyện, tất cả chúng ta sẽ ngồi một mâm nhâm nhi câu chuyện về cuộc đời mỗi người, đó sẽ là mục tiêu phụ để topic review này hướng đến. Cuối cùng vẫn luôn là câu nói cũ, nếu các bác thấy hay thì hãy cho em cái phản hồi TÍCH CỰC nhé, để em có động lực review tiếp phần sau.
P/S: À quên mất định nói với các bác mà lưỡng lự xóa đi xóa lại mấy lần, có khá nhiều bác góp ý em nên lập cái face ảo để các bác pm nói chuyện hay hỏi về nghề vệ sĩ em đang làm cho tiện, vì inbox voz cũng khá rắc rối trong chuyện trao đổi. Thế nên sau một thời gian bỏ face tầm mấy năm, thì hôm qua em đã lập lại cái face để có gì anh em add nói chuyện, hỏi han gì cho tiện, đỡ phải inbox cho mất sức nhé. Em trả lời inbox voz cũng lâu lắm -. -