Ngủ một giấc tới tận 11 giờ sáng hôm sau, thằng P thì đã về nhà từ lúc nào. Chỉ còn tôi với thằng Q đang nằm lăn qua lăn lại, nhưng cũng không thể ngủ thêm bởi ánh nắng đã chiếu thẳng vào nhà. Tiếp tục thay phiên nhau súc miệng, tôi thì tranh thủ lúc chờ thằng Q có đi ra ngoài trước coi thử có dấu vết gì của "thằng cha" tối hôm qua không. Nhưng không có gì khác ngoài mấy cái dấu chân, nhìn chả phân biệt được.
- Bây giờ ăn gì?
- Bún thịt nướng đi…
- Ừ ok.
Vẫn con đường cũ nhưng trời hôm nay vẫn còn âm u, nhà nhà đều đóng cửa. Không khí mờ ám, đúng là chỗ này cũng gần như là khu quê, gần giống như nhà tôi. Chị bán bún vẫn cười nói vui vẻ như hôm bữa. Tính ra thì trời âm u kiểu này mà ăn bún thịt nướng nóng hổi này thì hết ý. Cho nên khách khứa vẫn đông. Bỗng nhiên tôi có cảm giác như ở phía bàn đối diện chỗ tụi tôi ngồi có 2 ông đàn ông giống như đang nhìn thẳng tụi này, có điều vừa bắt gặp ánh mắt của tôi thì ông ta lại quay đi ăn tiếp. Một là quá đa nghi, hai là có gì đó xung quanh cái ánh mắt nhìn lén này. Tôi quay qua thằng Q, thì thằng Q đang ăn, tôi cũng không muốn nói, mất công nó lại cười, hoặc là nói "Mày làm như phim". ?
Ăn uống no say, 2 cái ông hồi nãy cũng đã về từ lúc nãy. Trời lại mưa lâm râm, quái lạ. Càng ngày càng không thể hiểu được cái thời tiết. Chào chị bán bún xong, thằng Q rồ máy chạy, nó lại đi vào cái con đường tắt "nghĩa địa" cũ. Lần này thì không có ai xuất hiện, khu nghĩa địa đã âm u, mà cái thời tiết mưa lắc rắc còn âm u thêm bội phần. Đúng là không thể ở đây lâu được. Cuối cùng cũng về đến nhà, cũng đã phụ thằng Q lấy ra được gần hết một số đồ cần đem, bây giờ chỉ chờ có xe rồi chở đi thôi. Trong thời gian ngồi nghĩ, thì tôi với thằng Q chạy ra chỗ mô đất gần cái giếng của thằng Q.