Logo
Trang chủ
Chương 31

Chương 31

Đọc to

Thế là ba đứa xách đồ đi, đồ nhà nó thì để lại, chờ xe chở sau. Chào mẹ nó một cái, tụi tui lên xe chạy ra khỏi cổng. Tự nhiên thằng Q vỗ vai tui:

- Ê, ê, dừng, tắt máy xe.
- Làm gì?
- Tắt đi.

Tui tắt máy xe, thằng P cũng tắt máy xe theo. Xong thằng Q lại kêu tụi tui dắt bộ xe luồn vào một con đường. Con đường này song song với vườn nhà thằng Q. Đứng từ ngoài nhìn vào thì thấy được bên hông nhà, giếng và cả mô đất. Hàng rào làm bằng lưới B40 nên không che được gì. Lúc này thằng Q mới lên tiếng tiếp:

- Mẹ kêu tao dẫn tụi bây đi chỗ khác ở.
- Biết rồi, mà sao kêu, rồi sao lại ra đây ngồi?
- Không nói rõ, nhưng mẹ kêu cứ đi, tại mẹ cần làm chuyện riêng gì đó, sau khi tao kể mấy chuyện tụi mình gặp bữa giờ.
- Thế sao lại ra đây ngồi?
- Tao muốn coi thử tụi mình đi rồi, mẹ tao làm gì.

Ngồi ngóng vừa buồn ngủ, vừa sợ muỗi cắn, vừa sợ gặp lại con chó. Cơ mà đúng như thằng Q nói, mẹ thằng Q đang cầm 3 cây nhang sáng rực, đem ra ngoài cái mô đất. Ngồi quỳ xuống, lạy mấy cái rồi cắm xuống đất. Đến lúc này, chúng tui mới sực nhớ còn quên một thứ. Đúng rồi, chính là con miêu của thằng P. Tại sao bây giờ mới nhớ, là bởi vì nó đang đứng sau lưng mẹ thằng Q. Đang xù bộ lông nhìn không thể nào xù hơn được nữa...
Bỗng tụi tui nhận thấy mẹ Q đang nói gì, thế là tụi tui tìm cách lại gần hơn, thằng Q rành nhất, nó dẫn tụi tui lại cái lỗ hổng hàng rào, chui vào. Đi từng bước nhẹ nhàng, nhưng vẫn không kịp, lúc này chỉ nghe được một câu:

- Con yên nghỉ đi T ơi, sao con cứ làm cô sợ hoài vậy T ơi :stick:

Tui quay qua nhìn thằng Q, nó đang nhìn mẹ nó ngạc nhiên. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Vậy cái xương ở dưới mô đất đó là...?

----------------
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Dạ Vô Cương (Dịch)
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện