"Ừ..." mẹ em nói.
Chẳng qua ông Lý đó có cái tên đó là vì ổng người Kinh, nhưng có vợ là người Khmer, riết rồi xóm em gọi là Ông Lý Khmer luôn...
"Rồi sao pa... vụ gì pa?"
"Con không nhớ đợt trước mẹ có nói rồi hả??" mẹ em uống trà rồi nói.
"Dạ... không" thật tình là em không nhớ gì.
"Thằng quỉ... thì vầy..."
Đầu đuôi câu chuyện để em tóm tắt cho dễ:
Vợ của ông Lý Khmer chết từ hồi lâu, lúc em khoảng lớp 5, lớp 6... Ổng có đứa con gái, khá xinh, em cũng thường hay nói chuyện, lớn hơn em 3, 4 tuổi... Hồi về lúc Tết cũng có gặp chị ấy... chào hỏi bình thường... Ai ngờ đâu vào khoảng đầu giữa tháng 7... bả đi làm về khuya, bị tụi sì ke ma túy bắt cóc, hiếp dâm... Bắt ông Lý phải nộp tiền... Ổng chạy khắp nơi, nhà em cũng cho ổng vay 5 triệu... Chạy đầu nọ đầu kia cuối cùng cũng đủ, nhưng hên là công an đã tóm được, chị ấy trở về nhìn xơ xát, rất tội (như lời mẹ em nói chứ em không có gặp)... Sau này một vài ngày, chị ấy lại bị chó dại cắn, thêm SIDA... nên chết tức chết tưởi... (Đúng là mẹ có nói với em rồi, lúc đó em mần project nên không chú tâm lắm, chủ yếu là mẹ nói tháng này gửi ít tiền hơn vì phải cho ông Lý mượn...)
Cuối cùng, vào cái đêm con gái ông Lý qua đời, ổng hét lên trong trạm xá, rồi lang thang đi bụi... Người ta làm đám tang cho chị ấy rồi mấy ngày sau thấy ông Lý quay về nhà, bơ phờ, hốc hác, rồi ổng đóng cửa nhà "tu luyện"... Vì sao gọi là tu luyện thì là do: trong mấy ngày đó, không ai thấy ông Lý ra ngoài, suốt ngày trong nhà, cứ tới tối là bầy chó tru như điên cuồng, lúc đầu hàng xóm còn thông cảm, nhưng sau đó họ phải nhờ công an đến làm việc, mà công an lại nói là gõ cửa hoài mà không có người ra... cũng không thấy bầy chó đâu mà bắt...
Vậy mà cứ đến tối là có chó tru...
- Em uống một hơi hết nửa ly cà phê.
Mẹ em kể đến đây thì ông ba kể tiếp...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Phổ La Chi Chủ [Dịch]