Logo
Trang chủ
Chương 19

Chương 19

Đọc to

- Chị mà nhấc chân ra đây, em chém bay xác.- Nó đập cửa ầm ầm trong sự tuyệt vọng, chỉ tổ đau tay tất cả cửa nhà nó đều làm full gỗ lim hết. Cách âm cũng khá tốt nhưng vẫn nghe thấy tiếng chị nó vừa hát vừa đánh răng trong phòng.
- Đêm rồi đừng làm ầm cho hàng xóm ngủ.- Tiếng mẹ dưới tầng nói vọng lên.
- Vâng.- Nghe giọng mẹ, lập tức nó thay đổi thái độ, lạnh lùng đáp rồi đóng sập cửa phòng chui tọt vào giường.
Độ 15 phút sau, chị gõ cửa phòng nó rồi thò mặt vào hỏi
- Sao thế?
- Không sao?
- Lại thái độ với mẹ à?
- Không.
- Mày cứ thế này chị chán lắm, làm sao đi lấy chồng được?- chị nó giả bộ xị mặt.
- Rồi rồi, ngoan cho bà lấy chồng được chưa, nhà này của tôi cấm bén bảng về đấy.
- Xời, thèm vào, tao lấy thằng nào có độ năm cái nhà như thế này cho mày xem.- Bà ấy cười lớn.
- Mong là nó tốt, thế là đủ.
- Bỏ cái bộ mặt và giọng nói kiểu thanh niên nghiêm túc ấy đi. Mai có về nhà ăn cơm không?
- Có.
- Thế còn vụ liên hoan.
- À, tối chị đặt bàn cho em nhé, ăn lẩu thôi cho ngồi được lâu.
- Ukm, biết rồi.
Bà ấy đóng sầm cửa lại đi ra, được mất giây lại bật cửa ra thò mặt vào
- À này tao bảo.
- Sao?
- Chuyện con bé kia.
- Làm sao?
- Chơi bời thì được, rồi cũng chẳng đi đến đâu đâu, chị nói thật đấy. Đừng có đi xa quá rồi lại sa chân rút ra không kịp
- Vâng- Nó trả lời bình thản vẫn chúi mũi vào cái điện thoại ra vẻ đang tập trung chơi game dù màn hình trống trơn, chẳng có cái gì. Nhưng đấy là cách tốt nhất để chị không biết nó đang nghĩ gì. – Ra nhớ chốt em cái cửa.
- Ngủ ngon.
- Chị ngủ ngon ạ.
Nó nằm ôm gối thở dài “rồi chẳng đi đến đâu đâu”, lời của chị xoáy sâu vào tâm trí nó. Mày đang nghĩ cái gì thế này hả não?Biết thế chẳng nhận lời để giờ lại phân vân, nó ôm cái mớ cảm xúc hỗn độn ấy chìm vào giấc ngủ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Cẩu Thả Tại Sơ Thánh Ma Môn Làm Nhân Tài
BÌNH LUẬN