Hai chị em đang hùng hục chiến đấu với hai bát phở nóng. Mới sáng sớm trời đã oi, khó ngủ thế không biết nữa. Thế là nó nảy ra ý tưởng khua chị nó dậy đi thăm quan quán phở mà mấy thằng đệ quảng cáo ngon lắm ngon vừa nằm ở phố gầm câu … cách đây nửa năm. Nửa năm không dậy sớm, may mà quán vẫn kinh doanh phập phù đợi ngày hai cậu ấm cô chiêu này tới thưởng thức. Tạm được, không ngon bằng phở mẹ nấu, nhưng mà cũng phải chú thích là cái lần ăn phở mẹ nấu sơ sơ cũng cách đây 5 năm rồi
Reng…reng…reng…
- Chị đập mẹ nó ra, kêu suốt từ đêm qua tới giờ, sôt ruột. Chị đi ăn mang theo cái của nợ ấy làm gì mất cả ngon.- Nó buông hai cái đũa đặt cạch xuống bàn một cách bất mãn, mặt mũi nhăn nhó
- Im, mẹ nó gọi đây này không phải mấy số ban sáng đâu.- chị buông đũa nhìn màn hình nói với nó, bà ấy bấm nút nghe rồi đưa lên tai- Alo? Ai đấy?
Đầu dây bên kia: - Chị ơi, chị là cái chị xinh đẹp hôm qua đưa em về ý ạ? Phải không?- Một giọng con gái nhí nhảnh bên đầu dây.
Chị:- Ờm- Con chị đổi ngay sang giọng đáng yêu vì được nình- đưa về thì đúng rồi, cơ mà cũng chạ xinh đẹp cho nhắm.
Con bé: - Chị ơi, thế chị có ở cạnh anh xấu trai kia không? Chị cho em gặp anh ấy tí đê.
Chị bịt đầu mic lại quay sang nhìn nó nháy mắt rất đểu, miệng thì thầm “ em nó muốn gặp kìa, sướng nhé, gặp không?”
- Đ’ liên quan, em không thích nói chuyện với con dở hơi ấy, bảo mang 2tr qua thì cầm túi với điện thoại về.- nó càu nhàu.
Chị: - Em ơi, anh ấy đây này, em gặp anh ấy nhé, anh ấy đang mong gặp em lắm đấy.- Rồi chị vất tọt cái điện thoại vào người nó.
Nó ngớ người ra, chưa kịp phản ứng gì thì bà ấy đã chạy biến ra đường vừa lè lưỡi vừa nói to:” Trả tiền đi nhé, tao đi làm lại cái tóc đã, bye bye”. Nó chỉ kịp giơ ngón tay thối lên khua khua trên không trung miệng chửi đổng: “ Sư cụ chị, nhớ cái mặt em nhớ” bà ấy vẫn còn kịp thò mặt ra khỏi cửa kính oto hét to” Cụ mày cũng là cụ tao, túi để trên tủ ở tầng 2 ý nhé, bảo mẹ trưa tao đi với giai không về ăn cơm đâu, Cút đây, bảo trọng”,bà ấy vẫy vẫy tay vẻ mặt te tởn rồi đánh xe đi thẳng. Nó đặt máy lên tai nghe, giọng lạnh lung và bất mãn hết sức có thể
Nó: - Gì?
Con bé: - Em nghe thấy hết rồi nhé, hehe.
Nó:- Nghe thấy gì?
Con bé: - Anh hay chửi bậy với chị.
Nó:- Mày dở hơi à? Chuyện đấy liên quan gì tới mày?
Con bé:- À, em biết là đồ của em để ở tủ tầng 2 nữa, em sẽ qua lấy trộm. hihi.
Nó: - Có bản lĩnh thì qua mà lấy, con dở hơi. Tao cúp máy đây.
Con bé: - Sao anh khó tính như bà già thế, em thèm mà phải đi ăn cắp nhé, anh ở đâu em qua chuộc đồ. Xí.
Nó:- Tối qua bar mà chuộc.
Con bé:- Vớ vẩn, con gái nhà lành, tối lên bar để người ta đánh giá cho à :”>