Logo
Trang chủ
Chương 109

Chương 109

Đọc to

Tiểu Thiên mặt hơi đỏ 1 tý (da em ấy trắng lắm nên ngượng phát là nhìn thấy mặt đỏ ngay). Em ấy ghi:

"Không có đâu, ý em là..."

Lúc này mình ngăn Tiểu Thiên lại, rồi ghi:

"Cứ nhắm mắt lại"

Vì lúc đấy thấy anh chủ quán đã đi ra tay cầm bó hoa. Tiểu Thiên cũng ngoan ngoãn nhắm mắt.
Mình đón lấy bó hoa từ tay anh chủ quán, xong nhẹ nhàng đứng lên, vòng qua bên ngoài, rồi đứng ngay sát bên cạnh Tiểu Thiên.

Mình nhè nhẹ lấy bó hoa đưa gạ gạ vào gương mặt của ẻm, Tiểu Thiên mở mắt ra... thấy bó hoa, hai mắt tròn xoe nhìn chăm chú...

Bên trên bó hoa có 1 tấm thiệp mà buổi sáng mình có ghi

"Anh yêu em, Tiểu Thiên"

Tiểu Thiên nhận ra ngay chữ của mình, em ấy lập tức đứng phắc dậy, ôm chằm lấy cổ mình. Ôm cứng ngắc 1 lúc mới chịu bỏ tay ra, mình ngồi lại chổ ngồi.

Tiểu Thiên vẫn giữ bó hoa trong lòng, em ghi:

"em thật cảm giác đau đầu và hoa mắt"

Vừa đọc xong là mình hoảng hồn, mình ghi:

"em có sao ko vậy?"

Nhìn lại thấy mặt Tiểu Thiên đỏ bừng bừng. Tiểu Thiên lại ghi:

"Không, em không biết vì em cảm thấy đau đầu chóng mặt thật kỳ cục. Nhưng em rất vui hạnh phúc vì hoa của anh, chúng thật đẹp tuyệt. Em lúc nãy còn có suy nghĩ đó không dành cho em, và em biết nét chữ của anh khi đó em nhận biết rằng anh dành tặng hoa cho em và em thật cảm thấy hạnh phúc vô cùng"

Mình cười và ghi:

"em vui là được rồi"

Tiểu Thiên hít lấy bó hoa rồi lại ghi:

"anh nhắm mặt lại"

Mình cũng chẳng hỏi lại nhiều, nhắm mắt lại... 1 lúc sau thì 1 bờ môi ngọt ngào nhẹ nhàng chạm vào môi mình. Trong tích tích tắc...

Và sau đó...

Xoảng... 1 tiếng :sweat:

Tiểu Thiên vì chồm lên hôn mình rồi vô tình làm đổ ly nước trên bàn. Mình vội mở mắt ra thì thấy Tiểu Thiên hoảng hốt vì ly vỡ.

Mình vội dùng tay nói Tiểu Thiên ngồi yên, coi chừng bị mảnh vỡ làm chảy máu :nothing:

Anh chủ quán cũng vội phóng ra dọn dẹp và trấn an. Tiểu Thiên hai tay che mặt không dám nhìn đâu hết.

Anh chủ quán thu dọn cấp tốc xong xui, mình mới khều khều Tiểu Thiên. Tiểu Thiên buôn tay xuống là lập tức dùng thủ ngữ nói:

"Em không cố ý, thật xấu hổ quá"

Hai mắt đỏ ké, nhìn thấy thương quá, mình vội đứng lên ôm vỗ về... rồi đứng từ sau lưng Tiểu Thiên choàn tay tới trước ghi vào cuốn sổ (cũng may ko bị ướt) trên bàn.

"Không sao cả, anh cảm ơn em"

...

Thế rồi 2 đứa tính tiền và té khẩn cấp vì Tiểu Thiên bị ngại không dám ở lại :haha: Tất nhiên là đêm Chủ Nhật kết thúc vs khung cảnh lãng mạn là Tiểu Thiên ngồi sau tựa vào lưng mình và trên giỏ xe có 1 bó hoa rất đẹp.

(Có điều kinh nghiệm lần sau là ko bao giờ đi qua những đoạn đường có dốc)

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kể lại một chuyện tình
BÌNH LUẬN