Logo
Trang chủ
Chương 112

Chương 112

Đọc to

Trời Mưa

Mấy bữa Sài Gòn mưa giông đùng đùng. Mà bữa đó hứa với Tiểu Thiên là qua nhà Tiểu Thiên để dẫn đi chơi.

Thế mà mình đang đi giữa đường thì mưa to vật vã :stick: Mà mình thì quên mang áo mưa mới khổ :stick: giữa đường nghĩ trong đầu thôi kệ, mưa kiểu này không biết chổ nào núp, với trên đường cũng không thấy tiệm bán áo mưa nào. Như kiểu là xui 1 lúc là nó xui cho tận mạng luôn :sweat:

Đang đi thì thấy tin nhắn tới, tấp vô mái hiên để coi

"Mưa to khủng khiếp, đừng đi nhà em, mưa bệnh anh cảm lạnh sốt nóng cao đó"

"Anh đi rồi em"

"Anh đi dừng lại chổ nào ?"

"Anh đi tới gần nhà em rồi"

Thế rồi thôi, mình cất đt, rồi đi tiếp. Chạy tới gần nhà Tiểu Thiên, dừng ngay cái đèn đỏ, thì thấy cái bóng trắng lù lù, cầm dù đang đứng ngay ngã tư giữa đêm mưa gió. :sweat:

Nói chứ cứ như phim, vừa ngẩn đầu thấy Tiểu Thiên thì nguyên chiếc xe tải cỡ trung nó chạy ngang qua.

Đèn xanh, mình chạy tấp tới thì Tiểu Thiên cười tươi, chìa ra cái áo mưa. (Không biết đưa làm chi nữa, ướt nhẹp hết cả rồi)

Mình vội làm thủ ngữ :

"Em ra đây làm chi ?"

"Đón anh"

Tiểu Thiên lại bung cái áo mưa ra, bảo mình bận vô :sweat: Thôi thì giờ cũng bận luôn cho ẻm vui chứ biết sao bây giờ. :sosad: Xúc cmn động luôn các thím.

Thế rồi xuống xe, dẫn bộ, 1 thì bận áo mưa dẫn bộ xe và kế bên thì cầm dù che mưa. Hai đứ cứ thế đi về tới nhà

Về đến nhà thì toàn thân mình ướt nhẹp, Lão Gia với Mama cũng nhìn thấy, mình chào hai người rồi hai người hỏi sao ướt nhẹp vầy nè gì gì đó.
Đại khái mình chui thẳng vô toilet đứng luôn, cởi đồ rồi vắt khô cho nó khỏi ướt nhà.
Một lúc sau thì Lão Gia gõ cửa rồi quăng cho cái quần đùi của ổng để mặt, nhưng quần Lão Gia thì quá bự :surrender: mình bận cứ phải kéo lên kéo xuống để nó khỏi tuột.

Thay đồ xong thì đi ra, đi lên phòng Tiểu Thiên luôn, nhưng chẳng thấy Tiểu Thiên đâu, ở trần ngồi đó một lúc thì thấy Tiểu Thiên bước vô phòng, người cũng ướt một phần. Mình nhìn sang thấy Tiểu Thiên cầm bộ quần áo, chìa ra cho mình.

Nhìn ra thì thấy còn nguyên nhãn mác, bận vô thì vừa khít size của mình... :sosad: lập tức hiểu ra... Tiểu Thiên đội mưa đi mua cho bộ quần áo

Lúc đó mình nhào tới ôm Tiểu Thiên vào lòng, rồi làm thủ ngữ cảm ơn. Tiểu Thiên chỉ cười hiền, hôn vào má mình 1 cái.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chuyến đi kinh hoàng
BÌNH LUẬN