Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

Vì có bác hỏi hoàn cảnh gặp nhau thế nào, nên mình kể lại luôn.

Nói đúng ra thì mình cũng dell tốt lành gì như những gì các bác tưởng tượng.

Cách đây khoảng 3 tháng, có quen 1 người lớn hơn mình 2 tuổi, nói chung cũng chỉ là... "quen qua đường, chơi cho biết". Thì tự nhận luôn mình cũng trẻ trâu.

Một hôm có thằng bạn gọi qua, kêu đi đánh lộn giúp nó, bảo kê thằng em gì đấy, chỉ cần đứng cho xôm thôi, ko cần động chạm gì. Mình cũng ừ đại, thẳng ra thằng này cũng thân, giúp nó.

Lần đó kéo đi 5 thằng, đứng ở bên trường (cái nơi lần đầu mình với em ấy gặp nhau).

Bữa đấy ko ngờ bọn nó kéo cả băng lên, mình đành phải lao vào đập luôn, mà bị 1 thằng ku nó đạp vào bụng, bật ngửa ra sau. Em ấy thì đi xe đạp vừa trờ tới. Mình ngã đè vào ẻm.

Đại khái lúc này cũng chả quan tâm gì, đứng lên thấy ẻm bị ngã, mình nói xin lỗi rồi đỡ ẻm đứng lên. Ẻm bữa đó bận 1 cái váy trắng tinh, cái đầu gối bên phải bị trầy chảy máu :stick: ... Mình hỏi

"Có sao ko bạn ?"

Thấy ẻm mặt đỏ ửng, không nói gì hết, cà nhắc đứng lên. Cái chân trắng mút mà có 1 chổ trầy chảy máu, nhìn... rất chi là... tiếc. :sweat:

Lúc này phía sau cả bọn 4 thằng kia chặn hết nổi rồi, nó hô chạy.

Mình lo nhìn ẻm, ko nghe, bị ăn mất 1 gậy vào lưng. Lúc này mới tỉnh mà bỏ chạy. Mà vừa chạy vừa lo nhìn ra phía sau để ngóng em ấy. Tại quả thật ẻm rất xinh :stick:

Xong xuôi, qua vụ đó mình về nhà, cứ nằm nghĩ tới ẻm :|..
Thế rồi sang hôm sau quyết định cứ đứng cắm rễ ở đó, tại gần trường có quán cóc, Mình cứ ngồi đó từ sáng đến chiều... bỏ học luôn 1 tuần lễ.
Cuối cùng cũng có thành tích, bữa đó thấy ẻm lại đạp xe đạp đi ngang qua :stick:

Mừng quá, nhưng lúc này nghĩ trong đầu :"Làm sao làm sao ?"

Thế rồi ẻm đã gần tới chổ mình rồi, mình đứng lên ra chặn đầu xe. Gãi đầu, lúc này chả hiểu làm cái bỏ mẹ gì nữa :surrender:

Lúc này cứ như phim. Mình nói xin lỗi, rồi hỏi ẻm có bị sao ko ?

Hôm đó ẻm bận áo sơ mi, quần jean, nên cũng ko thấy cái vết trầy.

Thấy ẻm nhăn mặt, đạp xe đi tiếp. Mình cũng chẳng thể làm gì...

Nhưng chả hiểu sau, những ngày tiếp đó vẫn tiếp tục cắm rễ tại cái quán nước đó.

Rồi 1 tuần nữa trôi qua, em ấy lại xuất hiện.
Lúc này quyết định ko phóng ra như lần trước nữa, mà mình đi theo dõi. Hóa ra em ấy đến nhà thầy giáo học riêng ( sau này nói mới biết). Cũng chính lúc này mới biết là ẻm bị khiếm thính.

:sweat:

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Yếu Gà, Nhưng Bị Chính Đạo Coi Là Vô Thượng Thánh Ma
BÌNH LUẬN