Logo
Trang chủ

Chương 88

Đọc to

Thời gian nói chung trôi lẹ quá, chưa gì mà gần nữa năm trôi qua rồi.

Tình hình của Tiểu Thiên vẫn ổn, em thì vẫn tốt.

Sẳn hôm nay đã thu xếp công việc, từ từ kể lại chuyện này cho các bác nghe. Cũng nhiều thứ lắm, nhưng để mình nhớ cái này hay thì mình kể.

Đại để hôm bữa, mình và Tiểu Thiên cãi nhau :sweat:

Tiểu Thiên đòi mua mình 1 cái áo khoác, chỉ vì trước đó mình với Tiểu Thiên đi chơi, mà bữa đó gió to, 2 tay thì lái xe thành ra lạnh ngắt. Tiểu Thiên nắm tay mình rồi lắc đầu, xong nói ( ngôn ngữ ký hiệu, đã học rồi ) :

- Tay anh lạnh quá, vậy là không tốt, mai mốt em sẽ mua 1 cái áo khoác cho anh

Mình cũng gật đầu, cười hề hề.

Thế là sáng hôm sau, Tiểu Thiên chưa gì 8h đã nhắn tin tới. Mình sang nhà chở đi.

Lúc mua thì Tiểu Thiên lựa 1 cái áo nhìn cũng đẹp, hợp với ý mình, áo khoác màu nâu.
Mua xong thì Tiểu Thiên đòi trả tiền. Mình ko cho.

Áo tận 800k chứ rẻ đâu :sweat:

Thế là đứng giữa quầy tính tiền, Tiểu Thiên nhất quyết đòi trả :nothing:

Mình ko cho, bảo là "Anh trả 1 nữa, em trả 1 nữa"

Tiểu Thiên vẫn lắc đầu, xong gần đây, ẻm hơi bị láu cá ra. Lấy cuốn sổ mà 2 đứa ghi nát hết rồi, ra ghi 1 chữ thật to

"Là em cần tặng anh món quà, áo khoác chống lạnh, anh phải để em mua trả, anh không được ... "

Mình giựt lấy cuốn sổ rồi ghi :

"Nhưng như vậy không được"

Nói chung yêu nhau nữa năm, cái tính trẻ con vẫn không thay đổi. Tiểu Thiên hai mắt đỏ ké lên, mình lúc này lại chùn xuống, nắm tay kéo ra ngoài.

Cái bà casher nhìn 2 đứa hoa tay múa chân mà bả ko hiểu gì hết :nothing:

Xong rồi ra ngoài, bảo nhẹ nhàng:

"Đc rồi, vậy thì em trả"

Thế rồi Tiểu Thiên cười hihi rồi lè lưỡi trêu 1 cái, xong dụi mắt, chạy lon ton vào mua cái áo, đi ra.

:sweat:

Đề xuất Tiên Hiệp: Đệ Nhất Danh Sách
BÌNH LUẬN