Logo
Trang chủ

Chương 93

Đọc to

"Em rất buồn vì anh không liên lạc bất cứ gì với em"

"Anh xin lỗi"

"Nhưng em không sao"

Mình chỉ vào tay Tiểu Thiên rồi gõ:

"sao vậy ?"

Tiểu Thiên ghi 1 tràn ra, mình ko nhớ chính xác, nhưng lúc Tiểu Thiên đi xe đạp tới quán, trên đường thì vì không thể nghe tiếng còi xe, nên bị 1 thằng trẻ trâu từ hẻm đi ra tông phải. Thế là đt bị rớt vào cái vũng nước, tới giờ không khởi động được.

Bạn M kia cũng tham gia giải thích hộ, mình cũng hiểu. Xong rồi hôn nhẹ vào trán Tiểu Thiên, mình ghi:

"Mai mốt đừng có làm anh sợ nữa"

Tiểu Thiên cười hihi, mà 2 mắt còn đỏ lè. Bạn M kia sau này mình mới biết, bạn ấy hoạt động trong 1 tổ chức xã hội, thường có quan hệ với những người khuyết tật này nọ, nên khi chơi game, thấy cách nói chuyện của Tiểu Thiên là biết, nên muốn tìm hiểu, kết bạn. Mà bạn ấy là Lesbian, Sb, nên cách xưng hô là "Anh"... :sweat:

Đại để vậy... Xong vụ đó, nghĩ lại làm gì cũng nên coi trước coi sau... :shame:

Đêm đó về, Tiểu Thiên cũng không bị mắng, nhưng tối hôm đó gọi điện tới số đt của mình. Mình hơi tò mò bắt máy.

Không gian im lặng, ko có gì cả...

Vài giây sau

1 tiếng piano vang lên... thế là 1 bài piano được Tiểu Thiên đàn cho mình nghe.
Tin nhắn tối hôm đó "Em yêu anh lắm lắm lắm đó"

Đề xuất Voz: [Hồi ký] Những năm tháng ấy
BÌNH LUẬN