Mình vội phóng lên, thấy cửa không khóa (mà thật ra đó giờ cửa phòng Tiểu Thiên ko bao giờ có khóa :nothing:). Mình đẩy cửa phòng bước vào, thì gặp ngay cái cảnh... :sweat:
Tiểu Thiên bận 1 cái đầm trắng, cái đầm thường mặc ở nhà, nhưng vén cái đầm lên che tới trên mặt... để lộ ở dưới là... :sweat: (tự hiểu đi, có in hình trái dâu dễ thương lắm)
Lộ ra nguyên cái chân dài trắng muốt, cái bụng thon... mà thôi đoạn này kể ra thì mình tà tâm nỗi dậy nữa :stick: ...
Mình vừa tính quay đi thì chợt Tiểu Thiên kéo đầm xuống, 2 mắt vẫn nhìn nóc nhà lúc này mới quay sang nhìn mình... Lập tức mặt ẻm căng ra, đỏ ké lên, 1 tay che bên dưới, 1 tay quơ lấy cái gối chọi mình. Miệng thì cứ hình chữ A, la lên tiếng the thé....
Mình thì lập tức phóng ra khỏi phòng, thở như trâu... cái vết thương bị động mạnh lúc đó lại đau lên như đúng rồi :canny:
Đứng ngoài cửa 1 lúc lâu, thì cửa phòng mở hé ra, 1 tờ giấy đưa ra:
"Anh bất lịch sự, vào phòng em không cho biết"
Mình cười khổ 1 tiếng, mà lúc này có giấy bút đâu mà ghi lại cho ẻm, đành lấy đt bấm
"Bây giờ anh vào được chưa"
Bấm đt xong, thì thò tay đưa đt vào cho Tiểu Thiên, lúc này mới đc vào phòng :stick:
Tiểu Thiên lúc này ngồi nghiêm chỉnh trên giường, mặt cuối gầm e thẹn :sexy:
mình thì cười hề hề, Tiểu Thiên trả đt lại cho mình, xong mình làm thủ ngữ, hỏi:
"Sao thế"
Tiểu Thiên ko trả lời, mình lại làm thủ ngữ nói:
"Anh có thấy gì đâu, cũng chỉ là mấy trái dâu thôi"
Vừa làm xong, Tiểu Thiên nhào vô vật mình ra giường, không cho nói tiếp, ẻm đấm vào ngực mình thụp thụp muốn ná thở :surrender:
Lúc này cái vết thương nó nhói lên, mình nhăn nhó gào hét 1 tý thì Tiểu Thiên mới thả ra, bộ mặt rất là quan tâm hỏi:
"Anh sao rồi"
"Anh ổn, em bạo lực quá đi, anh là con người mỏng manh, em nỡ nào đánh anh như vậy hả ?"
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện Ma Lai và Đi Câu