- Ồ, vậy đi thôi. Đi vòng vòng dạo chơi. Để anh lưu địa chỉ khách sạn đã, tí còn biết đường về.
- Dạ.
Ba đứa tôi rón rén đi ra ngoài, sợ cái đám kia thấy kiểu gì mà không lôi tôi vào. Hôm nay, hết Tết nên mọi người cũng đã buôn bán trở lại, nói hết Tết chứ mới có rạng sáng Mùng 4 thôi, thường thì giờ này nhà tôi làm đám cúng Mùng 4 rồi, có khi nếu ở nhà là tôi xỉn quắc cmn cần câu rồi. Mà đi ra đường mọi người thấy tôi ai ai cũng nhìn, chắc có lẽ do 2 con gấu tôi xinh, tôi nghĩ chắc là người ta gato chơi thôi. Mà ở đây bướm bướm xinh cũng bay dập dìu đó chứ, nhìn nãy tới giờ cũng lác con mắt luôn, may mà có kính râm không thì tàn mạng với gấu rồi, hai đứa nó biết tôi soi gái thì chắc kiểu gì trên người tôi không bầm dập đủ chỗ, ai phát minh ra cái kính râm hay thiệt là hay, chỉ có thiên tài mới phát minh ra được. Hai con gấu tôi cứ tung tăng, gặp một tiệm phở khá lịch sự cũng đông khách, tôi nghĩ chắc là ngon mới có nhiều người ăn, thấy vậy tôi kéo hai đứa vào ăn sáng luôn. Hai con gấu rất có tâm hồn ăn uống, nhưng đó vẫn là cái đề tài muôn thuở rằng hai đứa nó ăn thì hơn Bát Giới mà chẳng thấy tăng cân hay phì ú ra tẹo nào. Tôi kêu 3 tô phở, tôi cũng xin thành thật từ nhỏ từ lúc tôi biết chuyện đến nay tôi không biết ăn đồ tái sống kể cả trứng ốp la tôi cũng chiên cho lòng đỏ chín luôn tôi mới ăn được ngoại trừ món Sò Huyết là tôi ăn tái được, à còn món bướm tái chanh nữa.
Quán xá phục vụ cũng ngon lành, và có một cuộc trò chuyện thú vị giữa tôi và một máy bay U40 mà nhìn vẻ mặt của U27 28. Sau khi hỏi tuổi tôi cũng hơi bất ngờ và nói:
- Em nhìn chị không thể nào tin được là chị 40 tuổi đâu, chị nói xạo em đúng không? - Tôi tròn xoe con mắt nhìn chị bưng phở.
- Chị 40 thật mà có cần chị lấy CM cho xem không, với lại mỗi lần chị ra đây ai cũng hỏi giống em đó em trai! - Chị H cười duyên (chị ấy tên H).
- Chị có bí quyết gì không chỉ em với, em 21 tuổi mà nhìn như 30 này! - L nói.
- Đâu? Chị nhìn em chỉ khoảng 17 18 là cùng, nhìn em trẻ vậy mà 30 gì! - Chị H cười cười.
- Thiệt không chị, vậy mà tên này cứ nói em già! - L ném ánh mắt qua tôi.
- Ế ế anh có bao giờ mở miệng nói em già khi nào đâu? - Tôi quay qua cãi với L.
- Thì hôm bữa anh nói em Cáo già còn gì nữa! - L ngây ngô nói. Làm Ng và chị H bật cười khanh khách.
- Trời ơi, anh nói em Cáo già có nghĩa là nói em khôn lanh ranh mãnh đó, ai chê em già hồi nào học sinh mẫu giáo! - Tôi lắc đầu, bó tay với L.
- Ủa vậy không phải nói em già à? Hí hí! - L cười nhí nhảnh.
- Ủa mà chị có cách nào mà trẻ hay vậy chị? - Ng nheo nheo mắt hỏi.
- Thì chị không lo không nghĩ gì nên con người lâu già lắm, với lại ngủ sớm thức sớm tập thể dục thường xuyên nữa... - Chị H nói thì anh chồng chị chen vào:
- Với lại bắt anh làm công chuyện quán xá mệt nghĩ luôn đó mấy em! - Chồng chị H đang ngồi quầy quản lý.
- Thôi mấy đứa ăn ngon miệng nhé, chị phải đi làm việc đây, hôm nay mấy đứa em nó xin nghỉ đi chơi tết nên chị ra đây phụ giúp. - Chị H cười cười rồi đi.
Chúng tôi ăn xong, cũng trao đổi số điện thoại với vợ chồng anh chị ấy, coi như là quen một người bạn phương xa. Ba đứa tôi tính tiền xong nắm tay nhau đi dạo phố tiếp, chắc hôm nay mọi người cũng đã đi làm quả lẻ hết nên nãy giờ điện thoại tôi nó vẫn im lặng không thấy cuộc gọi nào của lũ bạn. Ba đứa tôi đi la lê khắp nơi, ra bãi biển thuê mấy cái ghế nằm phơi thây uống nước dừa cho mát, tôi thấy ai đi ngang cũng liếc mắt nhìn hai con gấu của tôi, cũng phải thôi hai con gấu tôi chìa hai cặp đùi trắng nõn vậy mà, 3 đứa nằm đeo 3 cái kính râm to đùng. Bãi biển bây giờ cũng đã thưa người, chỉ còn những băng đảng à không những hội người đi chơi giống như bọn tôi đang ngồi nói chuyện rôm rả. Có những đôi trai gái ngồi ôm nhau rất ra là tình tứ, có những gia đình cùng những đứa trẻ quay quần vui đùa cùng quả bóng nhựa, có những người ngồi tổ chức ăn uống picnic, có những du khách nước ngoài mặc bikini lượn qua lại làm tôi lác con mắt. Hai con gấu tôi nãy giờ cứ bô lô ba la, hai con gấu tôi có chung sở thích là gặp cái gì ngộ ngộ là tụi nó cứ tò mò hỏi, đúng là đánh chết cũng không bỏ cái tính tò mò.
"Bộp"
Quả bóng rớt ngay đầu tôi, định quay ra chửi thằng khốn nạn nào chơi mất dạy thì gặp một bà cụ U 20 chạy lại í ới:
- Dạ cho em xin lỗi, em của em nó hư quá, anh có bị sao không? - Cái giọng dễ thương vậy trời.
Hé kính ra nhìn thì oh shit, "sao giọng nói với khuôn mặt không ăn nhập gì hết vậy trời" tôi nói trong bụng.
- Không sao, không có gì đâu trẻ con năng động ý mà. Trả quả bóng cho em này. - Tôi đưa con nhỏ quả bóng cho nó té lẹ lẹ, đứng đây một lúc nó hiếp dâm mình chết.
Con nhỏ đưa hai tay đỡ lấy quả bóng cảm ơn ríu rít rồi cũng đi, may thật nó mà tiến gần tôi thêm bước nữa dám chừng tôi bỏ chạy mất, con gái gì mà hôi nách nồng nặc, haizzzz. Thấy hai con gấu cũng ngó nhìn, thấy Ng nhăn trán lại chồm người về phía tôi, không lẽ có vậy mà gấu nó định úp sọt tôi trời.
- Cái trán dính cát không kìa, nhắm mắt lại để em lau không nó rơi vào mắt đó. - Ng đưa miếng khăn giấy nhẹ nhàng lau lên trán tôi.
Tôi cứ tưởng bị úp sọt ai dè không phải, tôi vòng tay qua eo Ng thì cô nàng cười khặc khặc vì nhột. Tôi ngồi dậy ôm trái dừa lên mút, thấy nắng lên chói chang rồi nên tôi quay qua hai bé gấu của tôi.