Logo
Trang chủ
Chương 26

Chương 26

Đọc to

**1 giờ sáng, ngày 6 tháng 2 năm 2015**

Gió buổi tối hơi hiu hiu mát, làm mát dịu tâm hồn mỗi người. Ngoài ban công, em đứng đó, một người con gái bé bé xinh xinh, dáng người cao cao, thân hình thon gọn, mái tóc xõa ngang lưng đang bay bay trong gió. Gió hiu hiu, nhưng cô ấy chỉ mặc độc cái sịp với cái áo thun dài che cả cái sịp kia. Dáng người đang đứng im không động đậy, mái tóc bay bay, nhìn cô ấy hôm nay sao đẹp quá, sao mà hút hồn quá. Tôi đứng đó nhìn em, đôi mắt em nhìn vào xa xăm, ánh mắt đượm buồn. "Haizzz..." Tôi thở dài rồi đi ra phía sau lưng em, nhẹ nhàng choàng tay ngang eo ôm em vào lòng. Em giật bắn mình lên, quay đầu lại nhìn tôi, em mỉm cười với tôi, nhưng sao nhìn em lại thoáng buồn, nhìn em như có nhiều tâm sự lắm. Tôi siết nhẹ em vào lòng, em cựa quậy trong lòng tôi rồi đột nhiên em xoay người lại, hai tay em quàng qua cổ tôi, tôi ôm ngang eo của em, em nâng cằm lên, đôi mắt long lanh nhìn tôi rồi từ từ nhắm lại, đưa cái đôi môi hồng ương ngạnh của em ra như chờ đợi một điều gì đó. Tôi cúi xuống hôn em, hôn thật sâu và thật lâu, và tay tôi thì đặt ngay chỗ cần đặt như thể được lệnh của bộ chỉ huy cho tự do hành động. Tôi với em thôi không hôn nữa, em vòng tay ra sau ôm ghì lấy tôi, đầu em rúc vào ngực tôi.

Tôi nhìn về phía xa xa nơi có ánh đèn đủ màu sắc của thành phố lúc về đêm, tôi khẽ nói:

- Em hôm nay sao nhìn buồn buồn vậy, có chuyện gì sao? - Tôi hỏi, chứ tôi biết tại sao em buồn.

- Mai em đi Tiền Giang rồi, 3 ngày mới về, liệu anh có nhớ em không? - Em nói cái giọng dịu dàng, rồi em khẽ dụi dụi cái mặt vào ngực tôi.

Tôi bật cười với cái câu nói vô cùng khờ của em, tôi đưa tay lên vuốt tóc em, tôi nói:

- Em ngốc vậy, không nhớ em thì nhớ ai, anh cũng không muốn em đi đâu, nhưng mà em không đi thì ba em qua cho anh làm thầy chùa luôn.

Em cười khúc khích, tay em vuốt vuốt lưng tôi, em nói:

- Em cũng sẽ rất nhớ anh, em đi ít hôm anh phải tự lo đó. À, mà có Nghi em cũng yên tâm. Nhưng anh phải gọi điện thoại và nhắn tin cho em, anh mà không gọi là anh chết chắc.

Tôi cảm động muốn khóc luôn, ôm chặt em thêm:

- Ngốc, anh sẽ điện thoại cho em 24/7 luôn, chịu không? Lúc đó mà không nghe máy thì em mới chết chắc, lúc em về anh sẽ đánh vào ass em.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kinh Dị: Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ
Quay lại truyện Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN