Logo
Trang chủ
Chương 36

Chương 36

Đọc to

"Ủa nhà chị không có thì nhà em làm gì có."

"Nảy chị lỡ tay làm rớt nó méo mó hết rồi, mới bị mẹ la vì cái tội hậu đậu nè." Chị Y cười e thẹn kiểu mắc cỡ ý.

"Oh há há....á....thôi em không cười nữa." Tôi cười đểu thì y như rằng chị bay lại định hốt tôi, tôi né được, tôi nói tiếp. "Follow me."

"I can't speak english."

"Vãi, theo em vào trong ưng cái nào thì tự mà lấy chứ em không biết đâu." tôi đi trước chị đi lót tót theo sau.

Tôi dẫn chị đi vào bếp, chị đứng soi soi hồi thì cũng ưng được cái xoang bự chà bá. Chị cười bẽn lẽn.

"Thôi chị về nhà làm tiếp đi, chiều chị mang sang cho ăn, yêu ghê zậy á."

"Chiều nhớ mua cái nồi khác qua cho em là được rồi." Tôi nói đểu chị.

Chị hiểu ý nên định lùa tôi, tôi cười giã lã nên chị lườm lườm rồi nguẩy đít đi thẳng ra cổng luôn. Nhìn bà ý úp luôn cái nồi lên đầu che nắng nhìn hài đếu chịu được. Tiễn chị Y ra cổng xong thì y như rằng cảm giác chán nản lại lên ngôi, lững thững đi vô nhà khép cửa lại. Đi lên phòng mở cửa ra thì hơi lạnh phả vào mặt, thật dễ chịu, nãy giờ tiếp chị Y mà nóng gần chết. Nhìn quanh quất Nghi thì ngủ rồi, không chém gió với Linh được. Không lẽ lại chơi game, chơi game không khéo nó nghiện mất. Không lẽ qua nhà thằng T ml lân la bên nó nữa, mà qua nó cũng có chuyện gì hay ngoài game với xxx haizz. Tôi ngồi xuống giường lặng lẽ ngắm nhìn em, đúng là người ta dù tốt hay xấu thì vẫn hiền nhất là khi ngủ, nhìn em ngủ thật hiền. Chắc em đang ngủ say lắm, mái ngố của em che đi cái trán ương bướng của em, đôi mắt tinh nghịch khép hờ lại, cái môi cong lên, nhịp thở của em đều đặn. Tôi khẽ nằm xuống cạnh em, ôm nhẹ em vào lòng, nằm suy nghĩ miên man rồi chìm vào giấc ngủ khi nào tôi cũng chẳng biết. Hôm đó tôi ngủ tôi thấy một giấc mơ kỳ lạ lắm, tôi cũng không nói cho ai biết, không biết tại sao lại gặp điều đó, tôi rất ít khi nằm mơ, nhưng nằm mơ thì lại thấy lo lo không biết là tốt hay xấu. Tôi ngủ trong mơ tôi thấy, tôi đang đi, đi trong vô thức không biết là đi đâu, rồi tự nhiên tôi như vấp cái gì đó nằm lăn ra đất, nhìn lên thì tôi đã nằm trước một ngôi chùa, từ xa có một ông thầy chùa râu bạc phơ tôi không hình dung ra được nét mặt của ông ấy, ông ấy đang bế một đứa bé trên tay rồi đi thẳng về phía tôi, rồi ông ấy quăng đứa bé đó cho tôi, tôi nhìn kỹ thì ra là một bé trai nhìn rất ngộ. Tôi ú ớ hỏi tại sao lại cho tôi, tôi chỉ nghe tiếng cười rồi nghe tiếng nói của ông ấy:

"Đó là con của con, ta cho con con phải nuôi cho tốt, nó là phúc tinh của con....hahaha."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chuyện Tình Quân Sự
Quay lại truyện Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN