Logo
Trang chủ
Chương 45

Chương 45

Đọc to

- Chiều đi đâu nữa hả? - Linh liếc liếc tôi.

- Dễ gì đi, Linh hot girl mới về, nhớ hôm rài muốn chết được, hôm nay có bị hấp diêm cũng không ra khỏi nhà.

- Xí! - Linh nguýt tôi rồi lại mỉm cười.

- Bữa nay làm gì ăn vậy e? - Tôi đi vòng ra sau ôm hờ eo Ng.

Ng trả lời một câu rất ngây thơ làm tôi đơ như cây cơ:

- Thích ăn thịt nướng hay chiên?

- Hả? Thịt nữa hả? Oh my god.

- Hihi! - Ng véo má tôi.

- À, xíu nữa hai đứa tù xì xem ai rửa chén đi nhé!

- Có á, anh rửa chén em nấu cho ăn còn bắt rửa chén nữa hả? - Ng nói.

- Em ưu tiên em mới đi xa nên mệt. - Linh giơ tay, mặt cười tươi rói.

- Bây giờ ai nằm dưới rửa chén? - Tôi cười dê.

- Thế đứa nào bú vếu em con em nhé! - L nói tỉnh queo.

- Con em mà, haha! - Ng phụ họa theo nữa.

- Oh shit, mà ai ta? Có hok ta? - Tôi vờ suy nghĩ.

- Thôi rửa đi, lãi nhãi quài. - Linh liếc đểu tôi.

- Chiều rửa. - Tôi nhe răng cười.

Buổi cơm cũng diễn ra vui vẻ, tiếng cười cười nói nói, tiếng la hét om củ tỏi vì ba đứa giành ăn, nhốn nháo nhưng lại vui. Bỗng một bóng đen vụt qua... tôi nhìn thấy khi nó phản chiếu lại từ tấm gương. Nhìn ra ngoài, thấy một thằng đã leo lên con "nữ hoàng" của Ng, thằng kia đang mò mẫm chỗ cái iPhone của L, hai đứa che khẩu trang kín mít. Nhanh như cắt, tôi phi ra, tay cầm luôn cái dĩa. Chưa gì trơn, hai bà la làng:

- ĂN TRỘM!

Thằng đang lấy cái điện thoại hoảng quá, nghe tiếng hét nó quay đầu bỏ chạy, thằng ở ngoài đã phi xe ra đường. Thằng ở đây phi ra, nhưng tôi nhanh hơn, đập cái dĩa lên đầu nó. Nó đội nón chẳng si nhê, cố chạy ra chỗ thằng kia. Tôi đạp cho một cái, té chúi đầu, thằng kia phi xe chạy luôn. Hai đứa chạy ra la làng lên. Tôi dậm thằng lồng chậm chân mấy phát ngay ngực, nó ôm chân tôi nói không ra hơi. Tôi nắm đầu nó lôi dậy:

- Đm, điện thoại kêu thằng kia mang xe lại đây, tao thả cho đi, không báo công an. Mất xe thì mày mất mạng!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Theo Trảm Yêu Trừ Ma Bắt Đầu Trường Sinh
Quay lại truyện Nhật ký đời tôi
BÌNH LUẬN