- Thôi để sau đi cũng được mà, cần gấp lắm đâu.
- Ờ, mai mốt mất xe đừng có mà khóc nhé.
- Sao khóc, bữa nay em có khóc đâu.
- Lý do?
- Tại vì em biết có anh lo cho em mà hihi.
- Èo, thế lỡ tương lai anh bị nhỏ nào bắt cóc rồi sao.
- Có quỷ mà nó bắt cóc anh ấy, thôi em ngủ nà.
- Chờ đợi nãy giờ có nhiêu đó.
Tôi bay lên nằm cạnh Linh cute của tôi đang nằm chu ass ngủ ngon lành, nhìn cô nàng đi có mấy bữa mà bị bắt nắng hai bàn tay đen trũi, nữa đen nữa trắng chỗ cái bàn tay nhìn nó cứ hài hài thế nào ấy. Cô nàng chẳng lo giữ gìn thân thể gì cả, nghĩ lại thấy yêu lắm cơ, Linh toàn lo cho tôi còn hơn cả bản thân ấy chứ.
........
Bầu trời chiều, ánh nắng vàng phản chiếu lên những gợn mây tạo nên một màu hồng của buổi nắng hoàng hôn, từ trên cao nhìn xuống cả một khu toàn màu hồng, trời chiều mát mẻ nên tâm trạng rất thoải mái. Linh đi ra, em đứng cạnh tôi mặt em buồn buồn, em mỉm cười. Ánh mắt em xa xăm như nhìn về một khoảng không vô định nào đó, tôi thấy vậy nên hỏi em
- Sao vậy có chuyện gì buồn sao, kể cho anh nghe nào Linh ngoan.
Em xoay người qua nhìn tôi thật lâu rồi em cũng bắt đầu câu chuyện.
- Bữa em đi tiệc đó, có mấy người chị em họ cũng vui lắm, hỏi em này nọ, rồi có bạn trai chưa v.v... Em kể chuyện của em với anh rồi cả Nghi nữa, có người nói.....(em ngập ngừng) ừ nói em ngu, tay ba như vậy rồi sớm muộn gì anh cũng bỏ em, rồi nếu có sống cũng không hạnh phúc. Rồi em mới nói thì đó là con đường em đã chọn có gì em tự gánh chịu. Anh có thấy em ngu ngốc lắm không - Em nhìn tôi, đôi mắt long lanh nhưng thoáng buồn.
- Em ngốc lắm. - Tôi búng ngón tay lên trán em. - Dù ai nói gì với em đi nữa, thì em hãy biết là đối với anh thì em là một là duy nhất là không thể thay thế, mặc kệ thiên hạ có nói gì thì em Gia Linh và Bảo Nghi vẫn sẽ phải là vợ của anh, anh luôn dành tất cả tình cảm cho hai đứa. Trừ khi hai đứa rời bỏ anh và không yêu anh nữa.
Một bàn tay, một người con gái ôm tôi thật chặt, không phải Linh mà là Nghi, em ôm tôi từ phía sau, một bóng dáng nhỏ bé cũng tựa hẳn vào lòng tôi. Tôi đứng giữa, thật ra tôi cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống này trước đây, đứng ở giữa mà có người ôm trước ôm sau thế này, cảm giác rất khó tả nó cứ lâng lâng như say rượu vậy. Linh thủ thỉ nói:
- Nghe anh nói vậy em vui lắm, em sẽ bất tất cả vì tương lai của mình. Anh đồng ý không?
- Ừm. - Tôi gật đầu.
- À mà chuyện hồi nãy em nói dối anh đó, không có ai nói gì đâu hihi, thử anh thôi á.
Nói dứt tiếng hai đứa cười khúc khích, tôi thì ngơ ngơ như bò đội nón vậy. Haizzz biết nói gì nữa giờ, bị troll vố đau quá mà. Nhưng kệ nghe Linh nói câu lúc nãy cũng mát lòng mát dạ thôi bỏ qua cho hai đứa, không thì tôi lôi vào cho lên bờ xuống ruộng chứ chẳng đùa.
- Anh không đi với bạn à, trễ rồi đó. - Giọng nói dịu dàng của Nghi vang lên làm cắt đứt cái suy nghĩ của tôi
- Thời gian cao su mà, giờ này còn sớm chán. Khi nào thằng T rủ anh mới đi.
- Đi nhậu nữa hả? - Linh ngước mặt nhìn tôi
- Lâu lâu mà. Hề hề cũng ngứa nghề.
- Về sớm nhé, em đợi cửa. - Nghi nói rồi em lại mỉm cười.
- Không về sớm cho ngủ ngoài luôn chứ đợi gì, chị em mình ngủ trước...