Rất nhanh, lượng lớn dây chuyền sản xuất Phân Thân Lưu Đày đã được các đệ tử của hai đại môn phái chế tạo. Đồng thời, các Phân Thân Lưu Đày thành phẩm cũng không ngừng được sản xuất với số lượng lớn, đưa vào tiểu thế giới do Tô Hạo thiết lập, tự động ghi nhận vào Không Gian Viên Bi, rồi được trận truyền tống ngẫu nhiên của Không Gian Lưu Đày gửi đến những nơi vô định.
Công việc của Tô Hạo rất đơn giản: bổ sung thêm cho Tiểu Quang những tính năng thăm dò ngày càng hoàn thiện, và giao phó toàn bộ Phân Thân Lưu Đày cho Tiểu Quang xử lý. Hoàn tất mọi việc, Tô Hạo có thể yên tâm tận hưởng kho tàng tri thức mà cơ chế này mang lại.
Thời gian trôi qua, phạm vi thăm dò của các đệ tử hai đại môn phái ngày càng mở rộng, thu hoạch được ngày càng nhiều sinh mệnh tinh cầu, và phát hiện ra những hiện tượng mới mẻ, thú vị. Những hiện tượng vũ trụ mới được phát hiện này, không ngoại lệ, đều được Tô Hạo nghiên cứu triệt để, dung nhập vào hệ thống của mình, trở thành tri thức thực sự thuộc về hắn. Cứ thế dần dần tích lũy, thời gian càng dài, phạm vi tri thức của Tô Hạo cũng càng ngày càng rộng.
Theo cách nhìn thông thường, trạng thái hiện tại của Tô Hạo đã có thể được xưng là Toàn Tri Toàn Năng. Tuy nhiên, Tô Hạo đã sớm không còn bận tâm đến cái nhìn của người bình thường; cái gọi là Toàn Tri Toàn Năng trong mắt họ, đối với hắn mà nói, không mang ý nghĩa gì. Bởi vì tự thân hắn hiểu rõ rằng, khi phạm vi tri thức mở rộng và nhận thức về vũ trụ càng sâu sắc, lại càng khiến hắn nhận ra vô vàn điều chưa biết trong vũ trụ. Càng hiểu biết nhiều, mới càng thấu hiểu rằng mình còn vô vàn điều chưa biết.
Chẳng hạn, trong lòng Tô Hạo có một vấn đề tạm thời chưa thể có lời giải: "Ta dùng nhãn quan, tinh thần lực, Tinh Thần Chi Nhãn, mạng lưới tinh hệ... để quan sát vũ trụ vật chất này. Nhưng tất cả thủ đoạn quan sát của ta đều dựa trên vật chất, và chỉ có thể quan sát được vũ trụ vật chất. Vậy vấn đề đặt ra là, liệu có một loại vũ trụ khác tồn tại độc lập với vật chất, mà ta không thể quan sát được chăng? Chẳng hạn như Phản Vật Chất mà nhiều người nhắc đến nhưng không thể quan sát; như những không gian chiều cao cấp hơn mà nhân loại không thể nào lý giải; như hình thức tồn tại và quy tắc vận hành của Không Gian Viên Bi mà đến nay vẫn chưa thể lý giải..."
Tô Hạo cho rằng, những điều này đều tồn tại, chỉ là hắn không có cách nào dùng thân thể hay máy móc để cảm nhận rõ ràng sự hiện hữu của chúng. Không cảm nhận được, không có nghĩa là không tồn tại. Chẳng hạn như Nguyên Khí – một loại vật chất đặc thù tồn tại độc lập với danh sách nguyên tố mà hắn từng gặp phải cách đây không lâu. Nếu không có Tô Hạo gặp được trên Võ Đạo Tinh, hắn chắc chắn sẽ không biết đến sự tồn tại của loại vật chất ký sinh đặc thù này. Dù là bộ não thông minh đến đâu, cũng sẽ phải chịu hạn chế về nhận thức. Chưa từng thấy, mãi mãi cũng không thể tưởng tượng ra được. Giống như ở tinh cầu nơi hắn sinh sống ở kiếp đầu tiên, những sinh vật ngoài hành tinh được tưởng tượng ra luôn lấy sinh vật Địa Cầu làm khuôn mẫu để sáng tạo. Chỉ vì chưa từng thấy sinh vật ngoài hành tinh thực sự, nên căn bản không thể tưởng tượng ra được.
Vậy, đối mặt với vấn đề như thế, nên làm gì bây giờ? Biện pháp của Tô Hạo chỉ có một, đó chính là chờ đợi. Hàng triệu năm, hàng tỷ năm, hàng nghìn tỷ năm chờ đợi. Đợi đến khi một cơ duyên nào đó xuất hiện, giúp hắn đột phá giới hạn tự nhiên của một người quan trắc vật chất, từ đó thoát ly góc độ vật chất, đi quan trắc một dáng vẻ khác của vũ trụ này, rồi theo góc độ quan trắc đó, đi nghiên cứu một nhận thức mang tính lật đổ này. Ngoài ra, không còn biện pháp nào khác. Rốt cuộc, Tô Hạo hiện tại cũng không biết phải làm thế nào mới có thể thoát ly vật chất để quan sát một vũ trụ phi vật chất khác. Hắn trước tiên là một người được tạo thành từ vật chất. Giống như một con kiến muốn suy nghĩ vấn đề như con người. Về lý thuyết là không thể làm được.
Đối với điều này, Tô Hạo cười cười nói: "Có lẽ, Không Gian Viên Bi chính là điểm đột phá để ta quan trắc vũ trụ phi vật chất? Từ nhiều năm nghiên cứu Không Gian Viên Bi của ta, sự tồn tại của nó, dường như là một sản phẩm nằm giữa ranh giới thế giới vật chất và thế giới phi vật chất, tính chất tương tự như Nguyên – sản phẩm nằm giữa ranh giới vật chất và năng lượng. Sở dĩ nó vận động khắp nơi, có lẽ là do thế giới vật chất và thế giới phi vật chất tương hỗ lẫn nhau tạo ra ảnh hưởng."
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Tô Hạo, cụ thể ra sao, hắn cũng không biết. Dù cho là cái gọi là thế giới phi vật chất, Tô Hạo cũng không có năng lực xác nhận sự tồn tại của nó.
Tô Hạo suy nghĩ một vài vấn đề hỗn độn, không tự giác lại trở về trong Không Gian Viên Bi, đi dạo trong mảnh không gian đặc thù nhìn như vô tận này. Nơi đây dường như một mảnh vũ trụ hỗn độn chưa khai mở. Chỉ có một góc bởi hắn dựng Vũ Trụ Chi Quang mà hơi chút khác biệt. Mỗi lần về đến chỗ này, Tô Hạo luôn có một cảm giác không thật, hay là bởi vì nơi đây chỉ có ảo ảnh của một mình hắn? Khi hoạt động ở ngoại vũ trụ, còn có Ashan và Phong Thành giúp đỡ nghiên cứu một vài thứ, sẽ không cảm thấy chỉ có một mình, thế nhưng ở Không Gian Viên Bi lại không giống. Đối với nghiên cứu Không Gian Viên Bi, hắn không cho phép bất luận người nào chen chân.
Tô Hạo tự giễu cười cười: "Đây là mâu thuẫn giữa sự cô tịch khi nghiên cứu một mình và sự bất an khi nghiên cứu chung. Muốn có người cùng thảo luận, lại sợ bị người đoạt quyền, ha ha, ở một mức độ nào đó ta thực sự là giả dối cực kỳ." Ở vấn đề này, Tô Hạo cũng có thể chấp nhận sự giả dối đó. "Cho nên nói, con đường phía trước nên đi như thế nào, có thể đi đến đâu, chung quy chỉ có thể dựa vào chính mình đi thăm dò."
Tô Hạo lẩm bẩm nói: "Không Gian Viên Bi a, ngươi rốt cuộc là một tồn tại như thế nào đây? Trong vùng vũ trụ này, liệu có thật nhiều Không Gian Viên Bi tương tự, liệu cũng có thật nhiều người may mắn như ta, ở khoảnh khắc tử vong, tất cả thông tin đều được ghi lại trong Không Gian Viên Bi đây?" Hắn hy vọng có, lại vừa hy vọng không có... Thực sự là mâu thuẫn đến cực điểm.
Một đường trải qua trăm cay ngàn đắng rốt cục tới mức độ này, chỉ kém đối với Không Gian Viên Bi phân tích, hoàn thành hạng mục này, Tô Hạo liền căn bản không có gì lo lắng rồi. Hắn liền có thể đem toàn bộ bản thân vùi đầu vào việc thăm dò những điều chưa biết mà hắn yêu thích. Đương nhiên, phân tích Không Gian Viên Bi cũng thuộc về quá trình thăm dò những điều chưa biết, thế nhưng có lo lắng khi thăm dò những điều chưa biết, và không có lo lắng khi thăm dò những điều chưa biết, chung quy có chút khác biệt. Tô Hạo cho rằng hắn càng yêu thích không có lo lắng.
Ở Không Gian Viên Bi đi dạo một lúc, Tô Hạo ý nghĩ hơi động, điều ra phòng tối nhỏ, đem gói ý thức đã chuẩn bị sẵn dùng để chuyển sinh lấy ra, lại lần nữa kiểm tra trạng thái của những gói ý thức này. Kết quả là không có bất cứ vấn đề gì. Về lý thuyết mà nói, chỉ cần Không Gian Viên Bi đi đến một tinh cầu có văn minh trí tuệ thích hợp, những gói ý thức này liền có thể tìm thấy chuyển sinh giả phù hợp, hoàn thành ý thức xâm lấn, thay thế hắn hoàn thành chuyển sinh, sau đó mở ra đường nối với bản thể. Mà Tô Hạo liền có thể lấy tốc độ nhanh nhất đưa bản thể đến, tìm kiếm sự tồn tại của Không Gian Viên Bi ở khoảng cách gần. Có một xác suất nhất định là có thể tìm thấy Không Gian Viên Bi ở gần chuyển sinh thể, đương nhiên, cũng có thể Không Gian Viên Bi ngay ở trước mặt, nhưng hắn lại không nhìn thấy. Đến mức nói tìm được Không Gian Viên Bi sau thì lại làm sao, Tô Hạo cũng không chắc.
Trạng thái tốt nhất là, sau khi nhận biết được Không Gian Viên Bi, thành công gieo một sợi tinh thần xúc tu lên Không Gian Viên Bi, biến nó thành một viên Định Vị Thạch đặc thù. Chỉ cần thành công, như vậy Tô Hạo liền có thể thông qua viên Định Vị Thạch này, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu truyền tống đến bên cạnh Không Gian Viên Bi, cảm giác nó, nghiên cứu nó, triệt để khống chế nó...
Nhưng mà, độ khó rất lớn. Thứ nhất là, hắn không xác định chính mình dùng mấy triệu năm, mấy chục triệu năm chờ đợi mà có được một lần chuyển sinh quý giá cực kỳ, phải chăng có thể làm cho hắn từ thế giới vật chất nhận biết rõ ràng sự tồn tại của Không Gian Viên Bi. Thứ hai là, cho dù nhận biết được, phải chăng có thể thuận lợi gieo một tia Tinh Thần Xúc Tu lên Không Gian Viên Bi, biến nó thành Định Vị Thạch. Thứ ba là, có Tinh Thần Xúc Tu, hắn phải chăng có thể thông qua truyền tống, đưa chính mình đến bên cạnh Không Gian Viên Bi. Mỗi một vấn đề đều tràn ngập sự không chắc chắn, hơn nữa độ khó cực cao. Quan trọng nhất chính là, mỗi một lần chuyển sinh đều quý giá cực kỳ, chỉ cần thất bại, rất có khả năng lại phải chờ đợi hàng ngàn vạn năm, chờ lần sau Không Gian Viên Bi mang theo gói ý thức của hắn chuyển sinh. Mà trong thí nghiệm nghiên cứu, thất bại là không thể tránh khỏi. Nhiều năm nghiên cứu trải qua, số lần thất bại của Tô Hạo, khó có thể tính toán. Nếu là mỗi lần thất bại đều phải chờ đợi 10 triệu năm...
Tô Hạo bất đắc dĩ lắc đầu: "Không thể nào tưởng tượng được muốn giải quyết vấn đề của Không Gian Viên Bi, cần chờ đợi thời gian bao lâu." Bất quá thời gian tốn bao lâu đi nữa, chỉ cần có thể giải quyết triệt để vấn đề, Tô Hạo đều sẽ vẫn chờ đợi.
Tô Hạo không tự giác lại ngồi ở trước cái bàn đọc sách quen thuộc kia, mở ra máy tính xách tay. Nếu thất bại không thể tránh khỏi, vậy thì sớm làm tốt chuẩn bị vẹn toàn, để số lần thất bại, làm hết sức ít đi! Trong khoảng thời gian dài đằng đẵng chờ đợi gói ý thức thành công chuyển sinh này, hắn có thể làm được, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nghĩ, Tô Hạo viết lên kế hoạch nghiên cứu Không Gian Viên Bi:
"Bước thứ nhất, dùng hết khả năng cường hóa thủ đoạn cảm giác, bảo đảm sau khi gói ý thức chuyển sinh, bản thể của ta truyền tống đến có thể nhận biết được sự tồn tại của Không Gian Viên Bi. Kế tiếp trăm vạn năm, ngàn vạn năm, ta cần dành phần lớn thời gian, đều đặt vào việc nghiên cứu thăm dò năng lực nhận biết.
Bước thứ hai, cường hóa Tinh Thần Xúc Tu, nghĩ biện pháp tăng lên năng lực không gian của ta, bảo đảm sau khi nhận biết được Không Gian Viên Bi, gieo Tinh Thần Xúc Tu lên Không Gian Viên Bi.
Bước thứ ba, cường hóa kháng tính không gian của bản thể và phân thân, tốt nhất có thể chế tác bản thể và phân thân thành thân thể mang thuộc tính không gian."
Đơn giản mà nói, Tô Hạo trong khoảng thời gian dài đằng đẵng kế tiếp, sẽ tận hết sức lực tăng lên năng lực cảm giác và không gian của bản thể cùng phân thân. Hắn tin tưởng, trăm vạn năm, ngàn vạn năm chuyên tâm trong đó, nhất định sẽ có đột phá mới.
Không bao lâu, Tô Hạo rời khỏi căn cứ thí nghiệm, hỏi Ashan xin một viên sinh mệnh tinh cầu. Hắn quyết định trên viên tinh cầu này, hoàn thành thí nghiệm lột xác về cảm giác và không gian.
Động đất à? Không!!! Đây là địa chấn của tháng này!!! Đây là siêu phẩm của tháng!!!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Cô giáo - Người con gái năm đó anh yêu
ariknguyen
Trả lời5 ngày trước
hay