Chương 36: Tiểu Ô Quy xưng bá!
Sau khi được Hứa Bảo Tài khơi gợi khát vọng Trúc Cơ, Bạch Tiểu Thuần đã nhiều lần lui tới Tàng Kinh Các và thậm chí cả Thần Võ Điện trong mấy ngày tiếp theo.
Thần Võ Điện chuyên giảng thuật những kiến thức thường thức trong giới tu chân, trong đó có miêu tả khá chi tiết về Trúc Cơ. Khi thấy những gì được viết ở đó đúng với lời Hứa Bảo Tài, Bạch Tiểu Thuần lập tức bừng cháy ý chí.
Hắn cảm thấy, chỉ cần có thể Trúc Cơ, con đường trường sinh của mình sẽ tiến thêm một bước dài. Nhất là khi hắn hiểu ra, Trúc Cơ lại có ba phương thức, gia tăng thọ nguyên cũng không giống nhau, hắn càng thêm kích động. Qua quá trình nghiên cứu không ngừng, vài ngày sau, hắn rốt cục có được sự minh ngộ rõ ràng về Trúc Cơ.
“Thiên Địa Nhân, ba loại Trúc Cơ…”
“Nhân Đạo Trúc Cơ, cần phục dụng Trúc Cơ Đan, tỷ lệ thành công không lớn, nếu thành công, gia tăng trăm năm thọ nguyên.”
“Địa Đạo Trúc Cơ, dung nhập Địa Mạch chi khí, thành tựu kinh thiên chi lực, tỷ lệ còn nhỏ hơn, nhưng một khi thành công, gia tăng hai trăm năm thọ nguyên!”
“Cuối cùng là trong truyền thuyết… Thiên Đạo Trúc Cơ, cực kỳ hiếm thấy, có thể ngộ nhưng không thể cầu, nhưng một khi có cơ duyên Trúc Cơ thành công, thì gia tăng năm trăm năm thọ nguyên!”
Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu kỹ lưỡng, cảm thấy Thiên Đạo Trúc Cơ mờ mịt khó cầu, còn Địa Đạo Trúc Cơ cần có Địa Mạch chi khí ở những nơi đặc biệt. Vậy thì phương pháp đơn giản nhất bày ra trước mắt hắn chính là Nhân Đạo Trúc Cơ, phương pháp này cần Trúc Cơ Đan.
“Ta bây giờ cần lên kế hoạch cho tương lai, cần chuẩn bị đầy đủ, có dự định ổn thỏa, Trúc Cơ Đan nhất định phải có…” Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, đặt ngọc giản xuống, trong mắt lộ ra quang mang.
“Trúc Cơ Đan giá trị đắt đỏ, hơn nữa để đề phòng vạn nhất, ta cần chuẩn bị thêm một chút Trúc Cơ Đan, vậy thì… phương pháp tốt nhất, dĩ nhiên là tự mình luyện chế!” Bạch Tiểu Thuần trong mắt chợt lóe sáng, hắn vốn lập chí muốn trở thành Dược sư vĩ đại luyện chế ra trường sinh Bất Lão Đan, giờ phút này đối với lý tưởng này càng thêm chấp nhất.
“Dược đồng, Dược đồ, Dược sư… Ta hiện tại là dược đồng, muốn trở thành Dược đồ, chân chính luyện đan, cần phải đi khảo hạch thăng cấp… Khảo hạch cần ít nhất nắm giữ Thảo Mộc thiên năm thiên, nhưng như vậy không ổn thỏa, ta muốn nắm Linh Thú thiên năm thiên cũng đều như lòng bàn tay, mới là ổn thỏa.” Bạch Tiểu Thuần ánh mắt lộ ra kiên định, lấy ra ngọc giản Thảo Mộc thiên thứ ba, cẩn thận nhìn một lần sau khi xác định đã ghi nhớ hết, lập tức đứng dậy lao ra ngoài.
Nhưng rất nhanh hắn lại chạy trở về, trầm tư một lát trong sân, lấy ra không ít quần áo, cải trang một phen, lúc này mới yên tâm, nhanh chóng rời đi.
“Những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ kia thật đáng sợ, truyền lời ra ngoài, muốn xé ta thành tám mảnh… Làm hại ta không thể không điệu thấp.” Bạch Tiểu Thuần nội tâm không cam lòng.
“Hừ, chờ ta sau này Trúc Cơ, nhất định phải dưới vạn chúng chú mục, nói cho mọi người biết, ta Bạch Tiểu Thuần chính là Quy gia, lúc đó xem ai dám đến gỡ ta!” Bạch Tiểu Thuần cân nhắc sự chênh lệch giữa mình và những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ, phát ra lời thề.
Vạn Dược Các luôn đông nghịt người, không chỉ có đệ tử ngoại môn Hương Vân Sơn ở đây, mà cả những đệ tử Thanh Phong Sơn và Tử Đỉnh Sơn khao khát kiến thức về thảo mộc cũng đến đây.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần chui vào đám đông, thừa dịp mọi người không chú ý, đi vào căn nhà gỗ dưới bia đá Thảo Mộc thiên thứ ba. Một lát sau, hắn đẩy cửa ra, đi nhanh vài bước hòa vào đám đông.
Hắn muốn lập tức rời đi, nhưng vẫn không nhịn được mong chờ. Không lâu sau, tiếng kinh hô vang lên, tất cả mọi người ở đây đều thấy trên bia đá Thảo Mộc thiên thứ ba, một đồ án Tiểu Ô Quy cưỡi trên bảo bình.
Bạch Tiểu Thuần âm thầm đắc ý, không nhịn được, khi mọi người kinh hô, hắn cũng giả bộ kinh ngạc, đi theo rống lên vài tiếng. Nhưng rất nhanh những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ xuất hiện, từng người hung thần ác sát, khiến Bạch Tiểu Thuần nắm chặt nắm đấm.
“Chính là những người này, làm hại ta phải điệu thấp như vậy.” Bạch Tiểu Thuần giận dữ trừng những người đó một cái, quay người nhanh chóng rời đi.
Sau đó, những tin tức về Tiểu Ô Quy xuất hiện, lan khắp ngoại môn Hương Vân Sơn, mọi người nghị luận, dù sao trong một năm qua, đồ án Tiểu Ô Quy trên bia đá kia rất dễ thấy.
Nhưng đúng lúc cuộc nghị luận này vừa lắng xuống, một tháng sau một ngày, đệ tử Vạn Dược Các đột nhiên thấy, trên bia đá thứ tư, Tiểu Ô Quy lại một lần xuất hiện, vẫn như cũ cưỡi trên bảo bình, trở thành đệ nhất.
Nhất thời xôn xao!
“Cũng sắp vượt qua Chu Tâm Kỳ sư tỷ, Tiểu Ô Quy này đã là bốn bia đệ nhất!”
“Hắn là bốn bia, Chu Tâm Kỳ sư tỷ là năm bia, Tiểu Ô Quy này rốt cuộc là ai…” Bạch Tiểu Thuần trong đám đông, hét rầm lên, đáy lòng âm thầm khoái trá, mắt thấy những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ phát cuồng mà đến, hắn vội ho khan một tiếng, mang theo không cam lòng, cúi đầu ẩn mình.
Vài ngày sau, Chu Tâm Kỳ xuất hiện ở Vạn Dược Các, nhìn qua bốn tòa bia đá kia, sắc mặt nàng lộ ra ngưng trọng, đi vào bia đá thứ mười, khi đi ra, vị trí thứ nhất của bia đá thứ mười đã bị nàng chiếm giữ.
Đến lúc này, tất cả đệ tử ngoại môn Hương Vân Sơn đều chú ý đến Vạn Dược Các, Chu Tâm Kỳ sáu bia, Tiểu Ô Quy bốn bia…
Bọn họ đều đoán, Tiểu Ô Quy kia phải chăng tháng sau sẽ xuất hiện lần nữa, lấy xuống bia thứ năm, ngang hàng với Chu Tâm Kỳ. Thậm chí những đệ tử ngoại môn này cũng bắt đầu đặt cược, cược Tiểu Ô Quy có thể năm bia đệ nhất, ngay cả những trưởng lão Hương Vân Sơn cũng đều lưu ý việc này.
Bạch Tiểu Thuần cũng phát ra quyết tâm, mỗi khi lấy xuống một cái thứ nhất, đổi lấy ngọc giản sau, hắn đều không ngừng nghiên cứu ngày đêm. Thêm vào việc hắn hận những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ kia, cho nên mỗi tháng đi Vạn Dược Các lấy hạng nhất sau, cũng sẽ ở trong đám đông la hét một phen, bày tỏ sự sùng bái của mình đối với Tiểu Ô Quy.
Dần dần, hắn trong đám đông cũng biết không ít người cùng sùng bái Tiểu Ô Quy, đương nhiên trong này cũng có công lao của hắn, hắn hầu như không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để tuyên truyền Tiểu Ô Quy, như Hầu tiểu muội nơi đó, lúc này đã sùng bái Tiểu Ô Quy đến cực hạn.
Rốt cục sau một tháng, vào một ngày trời trong gió nhẹ, bảo bình của bia đá thứ năm đột nhiên lóe lên, lại tụt xuống một vị, trên bảo bình, con rùa nhỏ kia lại một lần xuất hiện.
Giờ khắc này, đệ tử ngoại môn Hương Vân Sơn chấn động, vô số người chạy đến quan sát, thậm chí trong những ngày sau, phần lớn những gì họ đàm luận cũng là Tiểu Ô Quy này.
“Tiểu Ô Quy này nhất định là có trình độ tạo nghệ về thảo mộc đến không thể hình dung được, mới có thể kinh người như thế.”
“Lợi hại, Tiểu Ô Quy này và Chu sư tỷ khó phân cao thấp…”
Trong đám đông, không phải không có người đoán đối phương là Bạch Tiểu Thuần, thậm chí những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ, dưới sự phát cuồng, không bỏ sót bất kỳ mục tiêu khả nghi nào, tự nhiên cũng chú ý đặc biệt đến Bạch Tiểu Thuần.
Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm không cam lòng, để tẩy đi hiềm nghi, chỉ có thể thở dài giả bộ, trước mặt mọi người, đi một chuyến vào bia đá thứ tư, ngẩn người một lát ở trong đó, thề sau này nhất định phải làm cho những người đó đẹp mặt, lúc này mới đi ra.
Nhiều lần sau đó, dần dần những người hâm mộ kia lại chuyển mục tiêu nghi ngờ sang những người khác, dù sao chuyện này, không có chứng cứ, thật sự rất khó tìm ra đáp án.
Nhưng lời hung ác lại được thả ra thêm vài lần, nói cho mọi người biết, lần này nếu tìm được Tiểu Ô Quy kia, không phải vấn đề xé thành tám mảnh, mà là chuẩn bị xé lớn thành tám mươi mảnh!
Bạch Tiểu Thuần biết được sau, nghĩ đến cảnh mình bị xé thành tám mươi mảnh, run lên một cái, nhưng cắn răng, sự liều lĩnh lại trỗi dậy.
“Các ngươi không phải không vui sao, các ngươi càng không vui, ta thì càng muốn lấy hạng nhất này!” Bạch Tiểu Thuần hất cằm lên, Linh Thú thiên, hắn càng lúc càng chấp nhất khi nghiên cứu, theo hiểu biết về những vật liệu luyện chế linh dược có trong cơ thể những Linh Thú kia, tạo nghệ thảo mộc của hắn tiến bộ không ít.
Nhất là khi kết hợp với nhau, suy luận, tạo nghệ thảo mộc của Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng tăng.
Một tháng sau, trên bia đá thứ tám, đồ án Tiểu Ô Quy thay thế bảo bình, trở thành đệ nhất!
Sau đó thêm một tháng nữa, trên bia đá thứ chín, Tiểu Ô Quy lại một lần nữa đệ nhất!
Đến đây, chín bia đệ nhất!
Việc này khiến đệ tử ngoại môn Vạn Dược Các toàn bộ sôi trào, nhao nhao phấn chấn, dần dần tiếng kêu gọi Tiểu Ô Quy đi mười bia đệ nhất càng ngày càng nhiều.
Ngay cả những người hâm mộ Chu Tâm Kỳ cũng không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn danh vọng của Tiểu Ô Quy được nâng lên đến độ cao vượt qua Chu Tâm Kỳ.
Rốt cục vào tháng cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần vào buổi trưa, khi đệ tử Vạn Dược Các đông nhất, cải trang một phen, trong thần sắc lộ ra kiên định, thừa dịp không ai chú ý, xếp hàng chờ đợi một lát, lặng yên bước vào căn nhà gỗ dưới bia đá thứ mười.
Tại khoảnh khắc bước vào, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi dưới bi văn trong nhà gỗ, tay phải nâng lên ấn lên trên, trong đầu ầm vang, xuất hiện trong hư vô quen thuộc.
Hắn nhìn xem trước mặt lóe lên hơn trăm vạn mảnh thảo mộc và linh thú, trong mắt lộ ra sự chấp nhất, hai tay trong nháy mắt bay múa, bắt đầu tiến hành khảo hạch, từng cây dược thảo và vật liệu Linh Thú hoàn chỉnh được hắn tổ hợp ra.
1000, 5000, 10 vạn…
3 vạn, 5 vạn, 8 vạn…
Đây là lần khảo hạch khó khăn nhất trong tất cả những lần hắn đã trải qua, dần dần trán hắn đổ mồ hôi, hai mắt có tơ máu, cả người như phát điên, quên đi tất cả, đắm chìm trong việc tổ hợp thảo mộc Linh Thú này, thậm chí hai tay đều nhói đau, thậm chí đại não quay cuồng, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì.
Không biết đã qua bao lâu, khi lần khảo hạch bia thứ mười này kết thúc trong nháy mắt, tay phải Bạch Tiểu Thuần run nhẹ, ghép xong gốc dược thảo cuối cùng, cả người như suy kiệt, trước mắt mơ hồ, khi rõ ràng lại, đã trở về trong nhà gỗ.
Hắn thở hổn hển, trong mắt lại lộ ra sự thỏa mãn, lau đi mồ hôi, dùng sức nắm một nắm đấm, mắt lộ ra sự phấn chấn.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đôi Mắt Bồ Câu