Tôi không nói năng gì, tôi biết em đã chịu đựng dồn nén cảm xúc lại, nhưng có lẽ bây giờ cái cảm xúc của em nó đang vỡ òa và em khóc rồi đấm vào ngực tôi thùm thụp. Tôi lại vội ôm em và hôn em, lũ bạn em đúng là vô duyên thấy thế đ.éo quay mặt đi đăng này cười cười rồi đứa thì chụp ảnh, đứa quay video, đứa thì chỉ chỉ nói nói với người yêu chúng nó, đ.éo đỡ được với bạn của em, nói thế chứ lũ bạn tôi cũng chả kém, đang hôn nhau say đắm tiên sư bố cái thằng Kiên Mắm nó lại đứng nói ông ổng cái giọng bê đê the thé của nó:
Kiên Mắm: "Anh N ơiiii, anh lỡ lòng nào anh bỏ em sao anh N?"
Đcụ nó chả lẽ đang lãng mạn thế này mình lại bỏ em vả cho nó một trận.
Hôn nhau được một lúc em buông tôi ra và nói:
H: "Anh nhìn em pháo hoa đẹp quá."
Tôi chỉ biết nói: "Ừ em!"
Rồi em đứng quay lưng vào tôi ngửa mặt lên trời để xem pháo hoa, còn tôi đứng từ đằng sau vòng tay lên ôm em, cảnh vật rất đẹp, trước mặt là Hồ Tây, trên trời là pháo hoa, còn dưới đất có một đôi tình nhân đang ôm nhau âu yếm:
H: "Em ước chúng mình mãi mãi như thế này anh ạ."
Tôi: "Anh sẽ cố."
H: "Lần đầu em thấy anh như thế đấy, cứ như trên phim."
Tôi: "Anh làm gì mà như trên phim?"
H: "Cái dáng với vẻ mặt anh lúc đi sang ẩn thằng bạn em ra ý, lúc ý nhìn anh lạnh lùng nhưng quyến rũ lắm."
Tôi: "Đáng nhẽ lúc ý anh định đấm thằng bạn em cơ."
H: "Á à dám trêu ngươi ông à (nói xong tôi lại siết chặt vòng tay ôm em)."
H: "Em yêu anh!"
Tôi: "Anh cũng vậy."
Có lẽ đôi khi chỉ cần mình bỏ hết ngại ngùng và cố gắng hết sức để giành lại những gì mình cảm thấy nó thuộc về mình thì dù được hay mất thì cũng tốt hơn là các bạn nằm nhà và suy nghĩ và ao ước là có một ngày người ý sẽ trở lại với mình nhé!!! Hạnh phúc là do mình chủ động chứ không có chuyện cứ nằm đấy mà mơ đâu các bạn ạ! Tôi đã làm được, còn các bạn thì sao????