Logo
Trang chủ

Chương 125

Đọc to

Một cuốn sách! - Tôi nhớ nó là một cuốn tản văn... không nhớ rõ nó tên gì nữa...

Kèm theo một lá thư....!

Nó dài hơn hết thảy những lá thư khác cô ấy gửi tôi!
Lần đầu tiên tôi cảm nhận được cảm giác yêu đương thật lòng từ Quỳnh!

"Ngày... tháng... năm

Dear bạn K bị nọ nọ kia kia...

Tớ không tìm thấy giấy viết thư đẹp đẽ đã đi đâu hết cả, nên ngồi nhấm tờ này làm công cụ để "bày tỏ cảm xúc" và "bộc bạch tâm sự", theo ngôn ngữ của cậu là "trải lòng".

Những ngày nay cũng khá bận học nên không có thời gian mấy để gặp cậu, cũng không quên không hỏi thăm cậu sao dạo này ăn ở kiểu gì mà ốm lên, ốm xuống như vầy!!! Quyển sách kia hay chứ? Ừ, tớ biết là cậu thích ní mà, đây là tự kỷ. Vì chủ của nó hẳn là rất đáng yêu và tốt bụng, đây là bệnh ảo tưởng từ cậu lây sang. À hay là kiểu:

'luân khí chất như gió nhẹ sương mai
luân phong tư tựa ngọc mài đá chuốt'

Cái này hình như tả quân tử .___. à mà kệ.

Chúng ta viết thư như kiểu trong thời đại lạc hậu vầy, thiếu điều đưa bồ câu ha. À nhưng mà tớ thích đại bàng cơ, bao giờ cậu rảnh thì lên núi bắt về đây ăn nhe.

Bỏ qua mớ gây cười kia, tại tớ đang tạo hiệu ứng thôi, quyển sách này hay mà cảm động lắm luôn ý. Từ bé tớ đã luôn sống rất hạnh phúc với ba mẹ, tới bây giờ ba mẹ vẫn luôn đưa tớ đi học mỗi ngày, ở nhà mọi người luôn gọi tớ là: "Bé ơi..." Nhiều khi nghe đến phát chán >'!

Tớ tin cậu là một chàng trai tốt và tớ tin tưởng vào những điều tốt cậu làm...!
Ê, tớ có ác quá không, khi mà đã độc chiếm cậu suốt khoảng thời gian qua như vậy?
.... "

Đề xuất Tiên Hiệp: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai
BÌNH LUẬN