Logo
Trang chủ
Chương 13

Chương 13

Đọc to

Chào các mem, tớ đã quay trở lại. Hôm qua nhà bị mất mạng nên không vào được Voz. Mà trong cái rủi có cái may, hôm qua tớ đi gặp thằng bạn, nó vừa vào Sài Gòn sáng hôm qua. Tối nó rủ đi uống cà phê, sẵn không có gì làm nên hai thằng ngồi nói chuyện. Tự nhiên nó đề cập đến vấn đề gặp ma, mà ngay cái đèo Cổ Mã nữa mới hay chứ... Thế là... sau khi nghe câu chuyện của nó, thêm phần Google nữa, mình xin tổng kết lại về cái đèo Cổ Mã này.

Câu chuyện của thằng bạn (tạm kêu nó là A đi nhé cho dễ) để tăng tính li kì, thêm phần "xón", nên mình có thêm bớt một số chi tiết. Hi vọng các bác đừng gạch đá. Và câu chuyện tuy có sửa đôi chút nhưng nó có thật 100%, vì cũng giống sự việc mà chú mình đã gặp cách đây 1 tháng trước, và về vụ tai nạn lật xe đã lâu vào năm 2000. Câu chuyện này tuy không thuộc về Phú Yên, nhưng nó cũng giáp ranh với đèo Cả, nên cho phép mình kể về điều này nhé.

Chuyện như thế này, thằng A vào Sài Gòn để thi đại học. Nó chuyển trường đây là lần thứ 3 của nó. Nó có liên hệ với mình và xin vào ở trọ. Nhưng vì mình sống cùng người thân, nên nói với nó là vào sớm đi để tao giúp đi tìm nhà, sẵn gần chỗ ôn luyện thi luôn. Thế là tối hôm kia nó bắt xe vào Sài Gòn.

Thông thường xe khách ngoài Phú Yên như Cúc Tư, Bình Phương, hay Thành Ban... xuất bến lúc 7h00. Nhưng hôm đó, Cúc Tư tài 4 lại xuất bến sớm hơn dự kiến là 30 phút, nghe nói là có khách xa nên phải xuất bến sớm, sẵn tiện lấy hàng ở Vũng Rô nữa. Thế là thằng A lên xe, ngồi vào chỗ ghế A4 (sát cửa sổ, chỗ này dễ nhìn ra biển khi lên đèo).

Chiếc xe cứ thế chạy. Bình thường nó nói trước giờ nó đi vào Sài Gòn thấy nhẹ nhõm, thế mà tối hôm đấy nó thấy lạ, giống như có cảm giác ai đó mách bảo chuyện chẳng lành, hay là có một việc gì đó mà mình không biết nhưng giác quan lại không cho phép mình thực hiện vậy đấy. Lúc xe đến Đại Lãnh, (địa điểm này là dưới chân đèo Cổ Mã) có một số hành khách đã đợi sẵn đón lên xe. Trong lúc đợi nó ngồi ngó vu vơ, nhìn tới nhìn lui.

Nó nói rằng, cái lúc nhìn tùm lum đấy, không hiểu sao nó lại nhìn lên sườn núi (Cổ Mã), nó thấy một cái bóng trắng, lướt qua, nhanh lắm, nó không để ý vì có thể là ánh đèn của xe lớn trên đèo làm hắt qua kính xe.

Sau 15-20 phút gì đấy, xe bắt đầu chạy. Cái lúc bắt đầu lên dốc, nó ngó sang hướng biển thì thấy có một cái bóng con nít, tay ôm con gấu bông, đứng cụp mặt xuống, nó cũng chả để ý gì. Lúc bắt đầu vào giữa đèo, nó cũng lại thấy cái bóng đó, nhưng lần này lại khác, cái bóng đó nhìn nó. Đâu khi xe bắt đầu tới khúc cua Cổ Mã, khúc cua nguy hiểm nhất, thì tự nhiên xe thắng gấp. Hên là vì đang lên đèo nên tốc độ cũng không nhanh nên xe không bị lật. Xe khách dừng lại cũng phải 1 tiếng, vì lí do xe hư, nó nói là mấy ông phụ xe nói thế. Vì ở trên xe không có việc gì làm, nó xuống xe, tấp vào bên kia đường, đứng hóng gió biển. Cái mà làm nó bất ngờ nhất là ông tài xế lại nói nó: "Mày thấy nó phải không?". Thằng A hỏi lại là thấy ai. Ông đó nói "Thấy thằng bé áo trắng". Nó kêu "Ờ". Rồi ông ấy bước đi. Cái điều làm nó xém "xón" là nó nhìn xuống dưới chân nó, có cái bia nhỏ (Trần Minh Sanh, sinh năm 1996, quê Phú Yên), không đề gì thêm. Cái bia ấy bự khoảng hơn viên gạch xi măng. Nó rút chân ra, xin lỗi, rồi cũng vái gì đó, thì xe bên kia đề được máy. Lúc lên xe ông tài xế còn nói thêm: " vía mày nặng đó, không là bị nó kéo đi rồi..."

Tối qua nó kể, mà ớn ác, da gà nổi tùm lum, vì mình cũng có lần đứng đó ngắm cảnh, mà tuy chưa thấy cái bia đó thôi.

Nhỏ (cu Sanh) ấy bị tai nạn trong lần đi chơi đêm, đi xe đạp về, bị chiếc xe kéo nó tông vào, nghe đồn là nát xác.

Còn chuyện của ông chú là ổng thấy nó băng qua đường, ổng thắng lại làm xe lật, vì xe đang lấy trớn đổ đèo, nên khó thắng. => xe bị lật, hên là ổng chỉ bị trầy xước nhẹ. 3 tiếng sau ổng mới kêu được người tới kéo xe dậy, và kéo về Phú Yên.

Mấy lần trước cũng nghe mấy chuyện ở đèo... Nói chứ bệnh viện, trường học còn đỡ. Chứ ba cái đèo, ba cái đường xá, mình nói không mê tín chứ toàn là ma lang thang, không siêu thoát được. Chết oan sao siêu thoát. Nên thà đi đường thấy miếu chịu khó tấp vào thắp nhang cái để mong đi bình an... (p/s: khuyên cho các bạn đi chơi xa và đi bằng xe máy nhé. Còn đi xe khách thì hên xui thôi). Ờ mà qua mấy cái miếu mấy bác cũng đừng có nhìn nhiều nhé. Nhìn rồi lơ cái là được rồi, nhìn nhiều mình nghe đồn sẽ bị kéo, bị ám theo đấy, tại nó sống trên đường, muốn có người bầu bạn với nó cơ mà.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Thiên Tài Câu Lạc Bộ
BÌNH LUẬN