Vâng... giờ em mới có được dịp xem xét cái miếu, đi một vòng thì thấy cái miếu nằm giữa một đồng nước mênh mông, chỉ có một con đường đất độc đạo để đi vào và đi ra... cửa cái miếu đã bị khóa trái, hiên của cái miếu thì nhỏ, mưa to cỡ như vậy thì ướt hết cmnr, trong khi thằng đó nó khô từ đầu đến chân.
Câu hỏi được đặt ra là cái thằng ở trên em kể, tụi bạn em chạy sau đã thấy nó dắt chiếc Martin vào trong miếu mới kêu tụi em quay lại, trong khi chờ tụi em quay lại tụi nó đứng đó chứ đâu mà không thấy thằng kia đi ra?... Vậy thằng kia đã đi đâu, và với cái miếu như vậy thì nó dấu con xe được ở đâu, và đã trốn ở đâu mất rồi... Từ đó đến KDC gần nhất thì cũng phải đi ra từ con đường độc đạo đó, ra Nguyễn Văn Linh rồi đạp một đoạn dài nữa ~ 1km mới tới cái đường vào KDC, tại sao tụi em không thấy (đường Nguyễn Văn Linh hai bên khu đó đèn rất sáng nhé, và nó muốn đi tới KDC thì phải đạp xe qua chỗ tụi em (theo hướng từ Quận 7 sang Bình Chánh) hoặc đi ngược chiều lại, cái miếu nằm giữa đồng nước không mà...). Sau khi cả đám đưa ra hàng loạt câu hỏi... nhưng không có câu trả lời... im lặng một lúc... thấy ghê quá nên cả đám quyết định đi về.
Một phát hiện thú vị nữa khi đi thì tụi mình đi Nguyễn Thị Thập qua, hồi đó mình không rành đường nhưng nhớ là qua khúc Phạm Hùng cắt Nguyễn Văn Linh thì còn mưa lớn ghê lắm, cơ mà khi đi về thì khi qua cầu Ông Lớn nối giữa Quận 7 và Bình Chánh thì bên này cầu ướt nhem vì mưa, còn bên Quận 7 thì như là chưa từng có trận mưa nào vậy... Kết thúc chuyến đi tụi mình băng Phạm Hùng về Quận 10... có ghé quán hủ tiếu làm một bát xong về, nhưng mình cảm nhận được trong cuộc trò chuyện của tụi mình, đứa nào cũng sợ hết trơn.
Nói thật hồi khi đi thì hăng hái, còn khi rời cái miếu lên xe đi về, mình ngồi sau xe thằng bạn mà gai ốc nổi tùm lum, rồi như có một luồng điện chạy dọc sống lưng vậy, làm mình run lên phát, vâng khi đó mình mới biết sợ là gì và cảm giác nó như thế nào.
Có thể các bác nói em chém này nọ, hay như vậy mà sợ gì.... nhưng các bác ở vào hoàn cảnh đó mới thấy... và em tin đó là ma và cảm giác của mình ạ. Nói về con người em, nhỏ tới lớn em chưa gặp bao giờ, có sợ này nọ thì cũng do trí tưởng tượng của mình do coi phim nhiều quá (sở thích em là xem phim ma, kinh dị ạ)... còn cái cảm giác đó là lần đầu tiên gặp phải và sợ luôn (từng ở trọ một căn nhà có ma nhưng em không thấy mà là phòng kế bên và con em của con bạn thấy, nói con em đó và bên phòng kế bên bịa chuyện để đòi chuyển là không hợp lý, vì phòng đẹp, có máy lạnh, máy nước nóng, gần trung tâm và giá khá ok, tìm được phòng như vậy khá khó). Em là người hay tự kỷ, sống nội tâm và có giác quan thứ 6 khá nhạy, và quan sát biểu hiện của đối phương khá tốt.